TỘI PHẠM@@@@@@@@@@@@@@–|–󋦗Í@Miki‚³‚ñ@@@–óF12/02/2004@
‚ ‚ç‚·‚¶@:@—T•Ÿ‚ȉƒë‚̈êl–º‚ÌGiao@E@—¼e‚Ì—£¥‚Å•ƒe‚ÍGiao‚Ì“¯‹‰¶‚ÆDiem‚ÆÄ¥‚µ‚悤‚Æ@E@‚»‚ñ‚ÈŽ–‚ð‹–‚¹‚È‚¢Giao‚ÍAƒwƒƒCƒ“‚ðˆµ‚¤•s—ǃOƒ‹[ƒv‚Ì’‡ŠÔ‚Ö‚Æ
@----@—¼e‚Ì—£¥‚ª³Ž®‚ÉŒˆ‚Ü‚èA‚Ý‚ñ‚È‚ÅÅŒã‚ÌHŽ–‚ð‚µ‚Ä‚¢‚邪–ºGiao‚Í”[“¾‚¢‚©‚È‚‚Ä–Ê”’‚‚È‚¢AAA---
Bà
Ly : xong
đủ các món rồi đó, cầm đũa đi !c.àh quên nữa
@@HŽ–‚ÌŽx“x‚ªo—ˆ‚Ü‚µ‚½‚æA”¢‚ðŽæ‚Á‚ÄI@‚ ‚ŸA–Y‚ê‚Ä‚¢‚½AAAB
@ Nào ! chúng ta cạn ly
‚³‚ŸAŠ£”tI
Ông Định : cả cháu nữa chứ Giao
@ Giao‚à‚Ç‚¤‚¾H
Bà Ly : anh này, con còn nhỏ mà...Giao, khui nước đi
con
Dinh‚³‚ñAGiao‚Í‚Ü‚¾Žq‹Ÿ‚¾‚©‚çAAð‚𔲂¢‚ÄGiaoB
Ông Thành : cầm ly lên đi con
‚³‚ŸƒOƒ‰ƒXŽ‚Á‚ÄAGiaoIB
Bà Ly : việc con ở lại sống với ba, thật rac. chỉ là
thỏa thuận trước tòa khi ba má làm thủ tục ly hôn. Ở đâu, thì con vẫn là con của
ba má vàc Ba Má phải có trách nhiệm với con. Toàn bộ tài sản được phân chia, phần
của Má sẽ để hết lại cho con@ thỏa
thuậnF@“¯ˆÓA‡ˆÓB@
Giao‚ª‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ÌŠ‚ÉZ‚ÞŽ–‚ÍAAA–{“–‚Íc@‚½‚¾AŽ„‚Æ‚¨•ƒ‚³‚ñ‚Í—£¥Žè‘±‚«‚ªÙ”»‚Å–³Ž–I‚í‚Á‚½‚¯‚ÇA‚Ç‚±‚É‚¢‚Ä‚à‚¨‘O‚ÍŽ„‚Æ‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ÌŽq‹Ÿ‚¾‚æBŽ„’B‚Í‚¨‘O‚ÉÓ”C‚ª‚ ‚é‚©‚ç‚ËB•ª‚¯‚½àŽY‚ÌŽ„‚Ì•ª‚Í‘S•”‚¨‘O‚É‚ ‚°‚é‚æB
-Ông Định : ờ, để hết lại@
‘S•”‚ËB
-Bà Ly : bất cứ lúc nào con thích, con cũng có thể
qua sống với Má vá bác Định đây
‚¨‘O‚ª–]‚Þ‚È‚ç‚¢‚‚łàAŽ„‚ÆDinh‚³‚ñ‚ÌŠ‚É—ˆ‚Ä•é‚点‚΂¢‚¢‚Ì‚æB
-Ông Định : uhm đúng đúng, ở bên đó rộng lắm
@‚¤‚ñA‚»‚¤‚¾‚ËAŽ„‚̉ƂÍL‚¢‚©‚ç‚ÈB
-Giao : nhưng con không cần, không cần những thứ
đó,,
‚¢‚ç‚È‚¢II@‰½‚à‚¢‚ç‚È‚¢II
-Giao : không! má ra đi ! con không muốn nghe má
nói gì nữa hết ớc!
‚¢‚â‚ÁI@‚¨•ê‚³‚ño‚Äs‚Á‚ÄI@‚¨•ê‚³‚ñ‚̘b‚µ‚È‚ñ‚Ä‚à‚¤•·‚«‚½‚‚È‚¢I
-Ông Thành : lại quên lời ba dặn rồi, trong bất cứ
trường hợp nào cũng phải tỏ ra bình tĩnh
‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ÌŒ¾‚¢‚‚¯‚ð–Y‚ꂽ‚Ì‚©‚¢A‚Ç‚ñ‚Èê‡‚Å‚à—Ž‚¿’…‚¢‚ÄAAAB
ccccccccccc.
(Bài ca)@‘}“ü‰Ì
Ánh trăng buồn đổ xuống trên bờ mi giá lạnh, gió đêm về
biển cát vẫn quạnh hiu giữa sóng vàng, gọt ngùn theo con sóng cuốn, điên cuồn
trôi theo ước muốn, chốn bình yên đã vàng phai theo cơn vòng xoáy. Nước mắt nào
nhỏ xuống trong lòng em rã rời, đóa hoa nào nở mãi khi vườn khuya, ánh trăng
tàn là vì sao vai khép cánh, sương về long lanh đẫm ước cõi tình đau bóng hình em
lạc loài. Vầng trăng xa khuất em vẫn thương nhớ, ôm ấp trong ký ức những phút
giây tỏa sáng,bờ mi xanh thẳm em vẫn im khép, Hiu hắc nơi góc tối những vết đau
ngày tháng, chờ một bàn tay giữ đời em, chờ một bàn tay ấm tình em. Đóa hoa đời
nở mãi trong lòng em rã rời, hãy xoa dịu từng vết đau tình yêu, giữa tim người
cho thời gian không nhứt nhối, tay cầm tay không bối rối, giấc mộng trăng sẽ
cùng nhau ngược dòng
‚³‚Ñ‚µ‚¢ŒŽ‚ÌŒõ‚ªŽ„‚Ì–j‚É~‚è‚»‚»‚®B–é•—‚Í—D‚µ‚‚¢‚ÄAì‚ÍŒõ‚ð—‚ÑA”gŠÔ‚©‚物‹à‚ÌŒõ‚肪’µ‚Ë•Ô‚éB‚Í‚©‚È‚¢–]‚Ý‚àA—D‚µ‚Œõ‚é‚»‚̉Q‚Ì’†‚É©‚É‚½‚½‚¸‚ÞB¬‚³‚È—Ü‚Ì‚µ‚¸‚‚ª‚»‚Á‚Æ—Ž‚¿‚éBŒŽ–¾‚©‚肪Žc‚é’ë‚Å‚¢‚‚܂łà炉ÔB’W‚‹P‚’©‚à‚â‚Ì’†‚ÉŒŽ‚ÌŒõ‚ª‚µ‚‰“‚´‚©‚éBŒN‚ðŽv‚¤‹CŽ‚¿‚ª’©‚à‚â‚Æ‚Æ‚à‚Éœfœr‚¤BŒŽ‚ªÁ‚¦‚Ä‚à‚ ‚È‚½‚ðŽv‚¤‹CŽ‚¿‚Í•Ï‚í‚ç‚È‚¢BŒN‚Ƃ̒lj¯‚Ì“úX‚ª–Y‚ê‚ç‚ê‚È‚¢BˆÃ‚¢‹÷‚É‚ÍŒŽ“ú‚ÌÕ‚ª•‚‚©‚ÑAŽ„‚Í©‚É‚½‚½‚¸‚ÞB’N‚©Ž„‚ÉŽè‚ð‚³‚µ‚ׂ̂ÄAAAB—₽‚‚È‚Á‚½Ž„‚̈¤‚ð’g‚ß‚ÄAAABŽ„‚ÌS‚Ì’†‚ɉi‰“‚É炉ÔBŽ„‚ÌS‚Ì’†‚̈¤‚ÌÕ‚ð˜a‚ç‚°‚ÄBŽ„‚Æ‚Æ‚à‚É—D‚µ‚Žž‚ð‰ß‚²‚µAŽè‚ÆŽè‚ðŽæ‚臂Á‚ÄŽ„‚ð‚à‚Æ‚ÌS‚É–ß‚µ‚ÄAAAB
................................................................
---@Giao‚ª‹³Žº‚𔲂¯‚¾‚µ‚Ä‚«‚ÄAAA@---
-Hưng : Giao! Giao!!.....Giao gan
quá, chưa hết giờ dám bỏ về trước mặt thầy
Giao! Giao! Žö‹Æ’†‚É”²‚¯o‚·‚È‚ñ‚Ä‚ ‚«‚ꂽ‚È‚ŸB
-Giao : ờ...tại chán
‚¾‚Á‚ÄA..‚‚܂ñ‚È‚¢‚ñ‚¾‚à‚ñB
-Hưng : trước thấy Giao thích môn
Hóa lắm mà
‰»Šw‚ÌŽö‹Æ‚ÍD‚«‚¾‚Á‚Ä‘O‚ÉŒ¾‚Á‚Ä‚½‚¶‚á‚È‚¢‚©B
-Giao : trước thích nhưng giờ chán
@ ‘O‚ÍD‚«‚¾‚Á‚½‚¯‚ÇA¡‚͂‚܂ç‚È‚¢AAAB
-SV : ghê nha!!!(cười)
ƒXƒ“ƒQƒFAAAB(Î)
mình đi đâu chơi đi
Hưng
@HungI@‚Ç‚±‚©‚Ö—V‚Ñ‚És‚±‚¤‚æ
-Hưng : đi đâu nữa, tới giờ cơm rồi
@‚Ç‚±‚Ö‚às‚©‚È‚¢‚æB‚²”ÑH‚ׂɋA‚é‚©‚çAAAB
-Giao : đi uống nước, xong về nhà
Giao ăn cơm luôn hé!! Về nhà Giao ăn cơm, ba Giao nấu ăn được lắm
‚¿‚å‚Á‚Æ‚¨’ƒ‚ðˆù‚ñ‚Å‚©‚çAŽ„‚̉ƂÉs‚Á‚ăSƒnƒ“‚ðH‚ׂ悤‚æA‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ªì‚éHŽ–‚Í”ü–¡‚µ‚¢‚ñ‚¾‚©‚çB
-Hưng : không được đâu Giao@
‚¾‚ß‚¾‚æB
-Giao : sao vậy
@‚Ç‚¤‚µ‚ÄH
-Hưng : Hưng phải về nhà ăn cơm với bố mẹ.... nhà
Hưng là vậy, đi đâu thì đi tới bữa phải về ăn. bây giờ Giao đi đâu ?
ƒ{ƒN‚Íe‚ƈê‚ÉHŽ–‚ð‚·‚é‚©‚ç‹A‚é‚æA–l‚̉ƂÍA‚Ç‚±‚És‚Á‚Ä‚Ä‚à‰Æ‚É‹A‚Á‚ăSƒnƒ“‚ðH‚ׂé‚ñ‚¾BGiao‚Í‚Ç‚±‚Ös‚‚ÌH
-Giao : ờ thì chắc là cũng về nhà ăn
cơm
‚ ‚ŸA‚¶‚ᎄ‚à‰Æ‚É‹A‚Á‚ăSƒnƒ“H‚ׂé‚íB
-Hưng : uhh vậy đi, ăn đúng bữa cơ
thể sẽ hấp thu được nhiều chất dinh dưỡng hơn
‚»‚¤‚©A‰h—{‚Ì‚ ‚é‚à‚Ì‚ðH‚ׂé‚ñ‚¾‚æB
.........................................................................................................................................
---@Giao‚Ì•ƒe‚̃}ƒ“ƒVƒ‡ƒ“‚ÅAAA@---
-Ông Thành : ăn đi con
Giao,H‚ׂȂ³‚¢B
-Giao : toàn trứng không, ngán quá
à...
@ —‘‚΂Á‚©‚è‚ÅAŒ™‚¾‚íB@@uchán‚Í‹’²Fngán‚Í‚µŽã‚¢EˆÓ–¡‚Í–O‚«‚év
-Ông Thành : cho nó nhanh, đầu giờ
chiều Ba phải có tiết đứng lớp
—‘—¿—‚ÍŠÈ’P‚¾‚©‚ç‚ËA’‹ˆê”Ô‚ÉŠwZ‚És‚©‚È‚¯‚ê‚΂Ȃç‚È‚¢‚©‚çAAAB
-Giao : trưa nay ba về trễ mà hổng
nói trước, làm con hổng có chìa khóa, ngồi đợi trước cửa cả tiếng luôn
¡“ú‚Ì‚¨’‹A‹A‚é‚Ì‚ª’x‚‚È‚é‚Á‚ÄŒ¾‚í‚È‚©‚Á‚½‚©‚çAŒ®‚ª–³‚©‚Á‚½‚̂ňꎞŠÔˆÈã‚àƒhƒA‚Ì‘O‚ÉÀ‚Á‚Ä‘Ò‚Á‚Ä‚½‚ñ‚¾‚æB
-Ông Thành : Ba xin lỗi, hôm nay Ban
Giám Hiệu có cuộc họp đột xuất, vì có mấy em lớp 11 bị bắt vì sử dụng Heroin, cho nên công an tới làm
việc với trường@ Ban Giám HiệuFZ“à‚ÌŠÇ—ˆÏˆõ‰ï‚̂悤‚È‚à‚ÌBZ’·‚È‚Çã‘w•”‚Å‘gD‚³‚ê‚é@@làm việc
với trườngŠwZ‚Ƈ“¯‚Å’²¸‚µ‚½
ƒSƒƒ“‚ËB¡“ú‚ÍŠwZ‚Ìã‘w•”‚Ì‹Ù‹}‰ï‹c‚ª‚ ‚Á‚½‚ñ‚¾‚æB‚Z2”N¶”l‚ªƒwƒƒCƒ“‚ðŽg‚Á‚Ä‘ß•ß‚³‚ꂽ‚ñ‚¾B‚¾‚©‚çŒxŽ@‚ªŠwZ‚É—ˆ‚Ä‚¢‚ë‚¢‚ë’²‚ׂç‚ꂽ‚ñ‚¾AAAB
-Giao : hum... ba lúc nào cũng bận bận
bận..! chủ nhật tuần trước hẹn đi câu vói con, rốt cuộc cũng bận
ƒtƒ“A‚¨•ƒ‚³‚ñ‚Í‚¢‚‚àA–Z‚µ‚¢–Z‚µ‚¢‚Á‚ÄAAAI@æT‚Ì“ú—j“ú’Þ‚è‚És‚–ñ‘©‚ð‚µ‚½‚Ì‚ÉAŒ‹‹Ç–Z‚µ‚¢‚Á‚ÄB
-Ông Thành : thôi, chủ nhật tới
này...chắc chắn
‚¶‚áA¡“x‚Ì“ú—j“úA‚«‚Á‚Æ‚ËB
-Giao : humm chủ nhật tới con hẹn gặp
má, ba quên hả
ƒtƒDƒ“A¡“x‚Ì“ú—j“ú‚Í‚¨•ê‚³‚ñ‚Ɖ–ñ‘©‚ª‚ ‚é‚ÌA–Y‚ꂽ‚Ì‚¨•ƒ‚³‚ñB
-Ông Thành : ba gởi luôn cho con một
chiếc để khỏi phải ngồi chờ cửa như hôm nay
@@ @@¡“ú‚̂悤‚ɃhƒA‚Ì‘O‚Å‘Ò‚½‚È‚‚Ä‚à‚¢‚¢‚悤‚ÉŒ®‚ð‚ ‚°‚é‚æB
-Giao : cho con mượn chiếc của ba,
thôi con lấy cái này, cái này có cái hình đẹp hơn
‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ÌŒ®‚ð‘Ý‚µ‚ÄA‚±‚ÌŒ®‚Ì‚Ù‚¤‚ª‰Âˆ¤‚¢‚à‚ñB
.............................................................................................................................................
---@ŠX‚ÅAAAGiao‚Í•êe‚Æ”ƒ‚¢•¨‚ÉAAA@---
-Ông Định : hai mẹ con cứ mua sắm
thoải mái, khi nào xong điện cho anh
’‡—Ç‚2l‚Å”ƒ‚¢•¨‚ð‚·‚é‚ñ‚¾‚æAI‚í‚Á‚½‚ç“d˜b‚µ‚ÄB
-Bà Ly : dạ được rồi, anh cứ đi công
chuyện đi........con
@ @‚í‚©‚Á‚½‚íB‹M•û‚ÍŽdŽ–‚És‚Á‚ÄAAAB
-Giao : ngày xưa má có thương ba
không?
‚¨•ê‚³‚ñ‚ÍAÌ‚Í‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ðD‚«‚¾‚Á‚½‚ÌH
-Bà Ly : tất nhiên, không thương làm
sao lấy nhau
“–‚½‚è‘O‚Å‚µ‚åAD‚«‚Å‚È‚©‚Á‚½‚çˆê‚É‚È‚ç‚È‚¢‚Å‚µ‚åB
-Giao : còn bác Định, má thương bác
Định từ khi nào?
‚Å‚àA‚¢‚‚©‚çDinh‚³‚ñ‚ðD‚«‚É‚È‚Á‚½‚ÌH
-Bà Ly : 5 năm rồi, từ khi má chuyển
sang làm cơ quan của bác ấy
5”N‘O‚©‚ç‚æAŽ„‚ª”Þ‚ÌEê‚ɈڂÁ‚Ä‚©‚ç‚æB
-Giao : nếu má cứ tiếp tục dạy học
giống ba, không chuyển ngành thì hai người đã không bỏ nhau
‚Å‚àA‚¨•ƒ‚³‚ñ‚Ý‚½‚¢‚É‚¸‚Á‚Æ“¯‚¶ŠwZ‚Å‹³‚¦‚ÄEꂪ•Ï‚í‚ç‚È‚©‚Á‚½‚çA•Ê‚ê‚鎖‚à–³‚©‚Á‚½‚Ì‚ÉAAAB
-Bà Ly : cũng chưa chắc, rồi con sẽ
hiểu, chuyện ly hôn cũng thường tình như chuyện kết hôn............Điều quan trọng
là nó có được diễn ra một cách văn minh lịch sự hay không, con thấy đó, bây giờ
ba má vẫn là những người bạn tốt của nhau
‚»‚¤‚©‚µ‚ç‚Ë‚¥H—£¥‚ÍŒ‹¥‚Æ“¯‚¶‚悤‚È‚à‚Ì‚È‚Ì‚æB‘åØ‚È‚Ì‚Íi•¶‰»“Ij—çß‚ð‚í‚«‚Ü‚¦‚Äs‚¦‚é‚©‚Ç‚¤‚©‚¶‚á‚È‚¢‚Ì‚æB‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ÆŽ„‚Í¡‚à‚¢‚¢—F’B‚Å‚¢‚é‚Á‚ÄŽ–‚ðAŒ©‚Ä•ª‚©‚é‚Å‚µ‚åH
..........
---@Diem‚ª“‚¢‚Ä‚¢‚é“X‚Å@---
-‹qF cái bên đây được hôn?
‚±‚Á‚¿‚ª‚¢‚¢‚©‚ÈH
-mođen đó@
‘f“G‚ËB
-cái này nè
‚±‚ê‚ËB
-Diễm : cô với chị cứ coi hàng đi,
có nhiều kiểu mới đẹp lắm đó
@@@‚ä‚Á‚‚茩‚Ä‚‚¾‚³‚¢‚ËB‚«‚ê‚¢‚È–Í—l‚Ì‚à‚Ì‚ªˆê”t‚ ‚è‚Ü‚·‚æB
-Giao : chị ơi.........ủa! Diễm
‚·‚Ý‚Ü‚¹‚ñI@‚ ‚çADiemI
-Diễm : Giao !đi sắm đồ hả?
@GiaoI”ƒ‚¢•¨H
-Giao : má Giao nè! Làm đây từ hồi
nào? Sao đang giữa lớp 12 tự nhiên nghỉ ngang vậy?
Ž„‚Ì•ê‚æB‚±‚±‚Í‚¢‚‚©‚ç“‚¢‚Ä‚¢‚é‚ÌH@‚È‚º‚‚R‚Ì“r’†‚¾‚Á‚½‚Ì‚É“Ë‘RŠwZ‚â‚ß‚¿‚á‚Á‚½‚ÌH
-Diễm : tại lúc đó gia đình kẹt
quá......à! mà Giao đang học Y Khoa mà phải hôn?
@‚»‚ê‚ÍAAA‰Æ’ë‚ÌŽ–î‚ÅAAAB@‚ ‚»‚¤‚¾AGiao‚͈ãŠw•”‚¾‚Á‚½‚í‚ËH
-Giao : ủa sao biết? Đứa nào nói vậy?
@ @‚¦‚ÁA‚Ç‚¤‚µ‚Ä’m‚Á‚Ä‚é‚ÌH@’N‚©‚ç•·‚¢‚½‚ÌH
-Diễm : có mấy đứa trong lớp gặp Diễm
nói
@ƒNƒ‰ƒXƒ[ƒg‚æI
-cô ơi! Lấy cho tôi
xem cái này
‚·‚Ý‚Ü‚¹‚ñI@‚±‚ê‚ðŒ©‚¹‚Ä‚‚¾‚³‚¢I
-Diễm : dạ !
@‚Í‚¢B
-Giao : nó lớn hơn con có 2 tuổi hà,
hồi lớp 11 học giỏi lắm, hoa khôi của trường đó má
”Þ—‚ÍŽ„‚æ‚è“ñΔNã‚È‚ÌB‚Z“ñ”N‚Ì‚Æ‚«¬Ñ‚à‚æ‚‚ÄA”ülƒRƒ“ƒeƒXƒg‚à‚Q”Ô‚¾‚Á‚½‚Ì‚æB@uˆê”Ô‚Í Hoa hậuv
-cái này bao nhiêu vậy?
‚±‚ê‚ÍŠô‚ç‚Å‚·‚©H
-Diễm : dạ 2 triệu
@‚Í‚¢A200–œƒhƒ“‚Å‚·B
-Giao : được hông má?
@@‚¨•ê‚³‚ñA‚±‚ꔃ‚Á‚Ä‚¢‚¢H
-Bà Ly : được lắm
@‚¢‚¢‚æB
-Giao : con lấy cái này nha!
@@‚¶‚áAŽ„‚±‚ê‚É‚·‚éB
-Bà Ly : con thích cái thì cứ việc
mua, má không thiếu tiền đâu
@‚¨‘O‚ªD‚«‚Ȃ甃‚¢‚È‚³‚¢‚ËA‚¨‹à‚Í‚ ‚é‚©‚çB
-Bà Ly : àh bác Định tính mua tặng
con chiếc xe đó
‚ ‚ŸADinh‚³‚ñ‚ª‚¨‘O‚ɃoƒCƒN‚𔃂Á‚Ä‚ ‚°‚é‚Á‚ÄB
-Giao : thiệt hông má? Xe gì vậy?
@ƒzƒ“ƒgI‚Ç‚ñ‚È‚Ì‚©‚ÈH
.......................................................................................................................................
---@V‚µ‚¢ƒoƒCƒN‚Éæ‚Á‚ÄŠwZ‚ÖAAA@---
-—Šw¶1 : nè ! Giao bữa nay xịn
quá há!
@
‚Ë‚¥IGiaoAƒJƒbƒR‚¢‚¢ƒoƒCƒN‚¾‚ËIB
-—Šw¶2 : ùhm chiếc xe đó, mình
ra trường đi làm không biết mấy năm mới mua nổi
@ ‚ ‚ŸAAA‚ ‚̃oƒCƒNAŠwZ‚𑲋Ƃµ‚Ä“‚¢‚Ä‚à”ƒ‚¤‚̂ɉ½”N‚©‚©‚é‚©•ª‚©‚ç‚È‚¢‚íB
-Hưng : Giao....@Giao...
-...........
-’jŽqŠw¶ : trời ơi, xe đâu đẹp vậy!
‚¨‚§AƒJƒbƒR‚¢‚¢ƒoƒCƒN‚¾‚ËI
-ê! Thằng này mà quen được với con Giao, hay thiệt đó!
‚¨‚¢A‚¨‘O‚ªGiao‚Æ’m‚臂¢‚È‚ñ‚ÄA‚¤‚ç‚â‚Ü‚µ‚¢‚ÈI
-hay gì, đào con nhỏ chứ gì, thằng này phải học ngành mỏ
địa chất thì hợp hơn
‰½‚ª‚¤‚ç‚â‚Ü‚µ‚¢‚Á‚ÄAƒ„ƒc‚Í‚Ü‚¾Žq‹Ÿ‚³A‚¨‘O‚ÍΖû‚ðŒ@‚鎖‚Å‚à•×‹‚µ‚½‚ç‚¢‚¢‚ñ‚¾‚æB
-đời bây giờ có nhiều thằng gđiếmh thiệt
@¡A•Ï‚ȃ„ƒc‚ª‘½‚¢‚©‚ç‚ÈB
-ê vừa rồi có đọc báo Công An không?
@ŒöˆÀ‚ÌV•·‚ð“Ç‚ñ‚¾‚Ì‚©‚¢H
-có... thằng này thì cũng dám gxêm xêmh thôi
‚¨‘O‚àŒ©‚Ä‚Ý‚ë‚æB
-Hưng : mấy bạn vừa nói gì vậy?
@‚¨‘O‚牽‚ð˜b‚µ‚Ä‚é‚ñ‚¾H
-’jŽqŠw¶ F ờ...thì nói chuyện về
báo Công An, một Cơ Quan Ngôn Luận của Thành Phố chúng ta
‰ä‚ª’¬‚ÌŒ¾˜_‹@ŠÖ‚̈ê‚‚ɂ‚¢‚Ä‚³AAAI
-Hưng : mình là con trai, đừng có
hèn, muốn nói gì tôi thì nói thẳng, tôi nghe nè
ƒ{ƒN‚Í’j‚¾‚©‚ç”Ú‹¯‚ÈŽ–‚Í‚µ‚È‚¢BŒ¾‚¢‚½‚¢‚±‚Æ‚ª‰ï‚Á‚½‚ç’¼Úƒ{ƒN‚ÉŒ¾‚¢‚ÈI
’jŽqŠw¶-ừ, thì nãy giờ tụi tao nói mày đó, đã sao??
@‚ ‚ŸA‚³‚Á‚«Œ¾‚Á‚½‚¶‚á‚È‚¢‚©B
-gđánh lộnh
@ƒuƒb“|‚·B
-ai? Ai đánh ạ?
@’N‚¾A’N‚ª‰£‚Á‚½B
-cho mày chết
@ŽE‚³‚ê‚é‚æI
-đừng có đánh nữa mà, đừng có đánh nữa
@‚à‚¤‰£‚ç‚È‚¢‚ÅA‰£‚ç‚È‚¢‚ÅI
-anh làm cái gì vậy?
@‰´‚ª‰½‚ð‚µ‚½‚Á‚ÄŒ¾‚¤‚Ì‚¾‚æH
-Giao : chuyện gì vậy, trời ơi sao lại đánh nhau
@Œ–‰Ü‚È‚ñ‚©‚µ‚ĉ½‚µ‚Ä‚é‚ÌH
.....................
-‹³Žt : làm cái gì vậy? Hả, biết
đây là đâu không?
@‰½‚ð‚µ‚Ä‚éI‚±‚±‚ð‚Ç‚±‚¾‚ÆŽv‚Á‚Ä‚éI
tất cả lên văn phòng
@ ŠFAEˆõŽº‚Ö—ˆ‚È‚³‚¢I
...........................................................................................................................................
---@Hung‚ª‚¯‚ñ‚©‚µ‚½‚Ì‚Å•ƒe‚ÉÜŸB‚³‚ê‚Ä‚¢‚é@---
-Ông Thịnh : đồ mất dạy, mất dạy, mất
dạy nè.....mày cải hả
@Ž„‚Ì‹³‚¦‚ð–Y‚ꂽ‚Ì‚©I•ÔŽ–‚ð‚µ‚ëI
-Hưng : đâu phải tại con đâu ba
@ƒ{ƒN‚ªÅ‰‚É‚â‚Á‚½‚ñ‚¶‚á‚È‚¢‚æB
-Ông Thịnh : nằm xuống, phải đủ 50
roi mới nói chuyện, nằm!
@ @ ‰¡‚É‚È‚êI50‰ñ’@‚¢‚½‚ç•·‚¢‚Ä‚â‚éI‰¡‚É‚È‚êI
-Bà Thịnh : nằm..nằm ...nằm
con.......nghe ba
@ ‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ÌŒ¾‚¤Ž–‚ð•·‚«‚È‚³‚¢B
-Ông Thành : mất dạy.....mất dạy.......mất
dạy......
@‚±‚Ì”nŽA”nŽAAAB
-Bà Thịnh : thôi ông ơi!
@‚¨•ƒ‚³‚ñA‚à‚¤Ž~‚ß‚Ä‚à‚¢‚¢‚Å‚µ‚åI
-Ông Thành : dang ra! Tự nó muốn chết
mà.......mất dạy...
‚ ‚Á‚¿‚Ös‚¯I@‚à‚¤‚Ç‚¤‚µ‚悤‚à–³‚¢ƒoƒJ‚¾AAAB
bố với mẹ mày một đời
công tác, chưa bao giờ trong lý lịch có một vết nhơ về nhân cách, chưa một lần
bị kỷ luật, vậy mà bây giờ mày... đánh nhau trong trường....đến độ bị cách chức
Bí thư chi đoàn @vết nhơ‚«‚½‚È‚¢@Bí thư‘‹L@chi đoànŽx’c@chứcE–±
Ž„‚Æ‚¨•ê‚³‚ñ‚Í¡‚܂ňꊌœ–½ŽdŽ–‚ð‚µ‚Ä—ˆ‚½B¡‚Ü‚ÅŽ©•ª‚Ìs“®‚ÅŒo—ð‚ð‰˜‚µ‚½Ž–‚Í‚È‚¢‚µAˆê“x‚à‹K—¥‚ð”j‚Á‚½Ž–‚ª–³‚¢B‚¨‘O‚Í¡“úŠwZ‚ʼn£‚è‚ ‚Á‚½AAAA‘‹L‚ÌE–±‚ðŽ«‚ß‚³‚¹‚ç‚ê‚Ä‚µ‚Ü‚Á‚½‚ç‚Ç‚¤‚·‚é‚ñ‚¾I
-Bà Thịnh : xin lỗi bố đi con
‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ÉŽÓ‚è‚È‚³‚¢B
-Hưng : con xin lỗi bố
‚¨•ƒ‚³‚ñAƒSƒƒ“‚È‚³‚¢B
-Ông Thịnh : nhà này, mấy anh chị
con đứa nào cũng thành đạt nên người, con là út không biết theo đó làm gương, lại
bày đặt côn đồ mất dạy
@ bày đặtˆÓ‚É”½‚·‚é@côn đồ•s—Çmất dạyˆç‚ĂĖႦ‚È‚¢
‚±‚̉ƂłÍA‰½l‚àŒZ’킪‚¢‚邪‚Ý‚ñ‚Èl¶‚ŬŒ÷‚µ‚Ä‚¢‚éA‚¨‘O‚Í––‚ÁŽq‚ÅŒZ’B‚ðŒ©K‚í‚È‚¯‚ê‚΂Ȃç‚È‚¢‚Ì‚ÉAˆÓ‚É”½‚µ‚Ä‚Ç‚¤‚µ‚悤–³‚¢ƒ„ƒc‚¾B
-Bà Thịnh : bố tha lỗi rồi đó, vào rửa
mặt đi con
@‚¨•ƒ‚³‚ñAŽÓ‚Á‚½‚©‚ç‚à‚¤‚¢‚¢‚Å‚µ‚åBŠç‚ðô‚Á‚Ä‚«‚È‚³‚¢B
-Ông Thịnh : khoan đã
‘Ò‚¿‚È‚³‚¢I
-Bà Thịnh : gì nữa ông?
‚Ü‚¾‰½‚ð‚·‚é‚ÌH
-Ông Thịnh : lên phòng suy nghĩ, viết
bản kiểm đỉểm, tối đưa cho bố
•”‰®‚Ös‚Á‚Ä‚æ‚l‚¦‚È‚³‚¢A‚»‚µ‚Ä”½È•¶‚ð‘‚¢‚Ä‚ ‚Æ‚ÅŽ‚Á‚Ä‚«‚È‚³‚¢B
............................................................................................................................................
---@Giao‚ª•ƒe‚Æ’Þ‚è‚És‚–ñ‘©‚¾‚Á‚½‚Ì‚¾‚ªAAA@---
-Giao : ba lại thất hứa với con rồi
‚¨•ƒ‚³‚ñA‚Ü‚½–ñ‘©”j‚Á‚½‚í‚ËB
-Ông Thành : nãy giờ ba nói rồi,bữa
nay ba mắc kẹt công việc
¡“ú‚Í–Z‚µ‚¢‚Á‚Ä‚³‚Á‚«Œ¾‚Á‚½‚Å‚µ‚傤B
-Giao : công việc gì mà chủ nhật nào
ba cũng kẹt
“ú—j“ú‚È‚Ì‚É–Z‚µ‚¢‚Á‚Ä‚Ç‚ñ‚ÈŽdŽ–‚È‚ÌH@i•ƒ‚ÍDiem‚Æ–§‰ï‚·‚邽‚ß‚ÉAAAj
-Ông Thành : thôi, đừng giận nữa mà
con gái
“{‚ç‚È‚¢‚ÅAGiaoB
-Ông Thành : sao, đã nghĩ sẽ rủ ai
thế chỗ của ba chưa?
‘¼‚É’N‚©ˆê‚É—U‚¤l‚¢‚È‚¢‚ÌH
-Giao : nghỉ chơi với ba luôn, con sẽ
qua rủ má
‚à‚¤‚¨•ƒ‚³‚ñ‚Æ—V‚Ñ‚És‚©‚È‚¢AAA@Ž„A‚¨•ê‚³‚ñ‚ð—U‚¤AAAB
.............................................................................................................................................
---@’Þ‚è‚É’N‚©‚ð—U‚¢‚ÉAAA@---
-Bà Ly : trời ơi, đi câu cá hả
‚¨‚âA’Þ‚è‚És‚‚Ì‚©‚¢H
-Giao : dạ, bữa nay ba hứa đi câu cá
với con, rốt cuộc ba lại bận
‚¤‚ñA¡“ú‚Í‚¨•ƒ‚³‚ñ‚Æ’Þ‚è‚És‚–ñ‘©‚ð‚µ‚½‚ñ‚¾‚¯‚ÇA‚Å‚àŒ‹‹Ç‚Í–Z‚µ‚¢‚©‚çƒ_ƒ‚¾‚Á‚ÄB
-Bà Ly : anh ơi, con nó rủ đi câu
cá, sao anh?
‚ ‚È‚½I@–º‚ª’Þ‚è‚És‚©‚È‚¢‚©‚Á‚ÄA‚Ç‚¤‚µ‚Ü‚µ‚傤H
-Ông Định : đi câu giờ này là tuyệt
vời, nhưng sao con không báo trước, bác và má con đã lỡ hẹn với khách@ tuyệt vời@F‘f“GEÅ‚
‚±‚ÌŽžŠú‚É’Þ‚è‚Æ‚ÍÅ‚‚¾‚ËB‚Å‚à‘O‚ÉŒ¾‚Á‚Ä‚‚ê‚ê‚Ηǂ©‚Á‚½‚Ì‚ÉAŽ„‚Æ‚¨•ê‚³‚ñ‚Í‘¼‚Ì–ñ‘©‚ð‚µ‚Ä‚µ‚Ü‚Á‚½‚©‚ç‚ËB
-Ông Định : thôi mà, cho bác hẹn lần
sau, lần sau mình đi Hạ Long hay Nha Trang câu mới đã!
‚¶‚áAŽ„‚ª¡“xs‚–ñ‘©‚ð‚µ‚æ‚¤A¡“x‚ÍHa Long‚©Nha Trang‚Ös‚±‚¤I
-Bà Ly : vậy nhe con, lần sau muốn rủ
má đi đâu, con cứ điện thoại trước cho má một ngày để má sắp xếp
‚»‚¤‚¾‚ËA¡“x‚Í‚Ç‚±‚©‚Öˆê‚És‚«‚½‚¢‚ËA‚»‚ÌŽž‚ÍŽ–‘O‚É“d˜b‚·‚é‚ñ‚¾‚æB
Nè cầm lấy ít
tiền đi chơi, 5 triệu lận ớ! thích xài gì cứ xài, hết thì má cho thêm....Con đi
chơi vui vẽ nghen.....má đi nghen
‚±‚Ì‚¨‹à‚Å—V‚Ñ‚És‚«‚È‚³‚¢‚ËA500–œƒhƒ“‚ ‚é‚©‚ç‚ËI‚Ç‚ñ‚È‚ÉŽg‚Á‚Ä–³‚‚È‚Á‚Ä‚à‚Ü‚¾‚ ‚é‚í‚æAŠy‚µ‚—V‚Ñ‚È‚³‚¢‚ËA‚¶‚áAs‚‚©‚ç‚ËB
-Giao : dạ
‚¤‚ñA
-Ông Định : bác đi nghen
@‚¶‚á‚Ü‚½‚ËAAAB
-Giao : dạ
‚¤‚ñ
............................................................................................................................................
---@¡“x‚ÍHung‚ð’Þ‚è‚É—U‚¢‚ÉAAA@---
-Giao : cháu chào bác
‚±‚ñ‚É‚¿‚ÍA‚¨‚¶‚³‚ñB
-Bà Thịnh : Hưng đang ở nhà đó, dắt
xe vào đi cháu
Hung‚͉Ƃɂ¢‚é‚æAƒoƒCƒN‚𒆂ɓü‚ê‚È‚³‚¢‚ÈB
-Ông Thịnh : kiếm Hưng có chuyện gí
hôn cháu?
Hung‚ɉ½‚Ì—pŽ–‚©‚ËH
-Giao : dạ cháu rủ Hưng đi câu
‚Í‚¢A’Þ‚è‚É—U‚¢‚É—ˆ‚½‚ÌB
-Ông Thịnh : chà, nó lại phải chở
bác đi công chuyện bây giờ đây
‚µ‚©‚µA¡‚©‚玄‚Í—p‚ª‚ ‚é‚©‚çHung‚É‘—‚Á‚Ä–á‚í‚È‚¯‚ê‚΂Ȃç‚È‚¢‚ñ‚¾B
-Giao : dạ, nếu vậy thì thôi
‚Í‚¢A‚»‚ê‚È‚çŽd•û‚ª–³‚¢‚Å‚·B
-Ông Thịnh : đừng buồn nghen, để bữa
khác nghe cháu
‚ª‚Á‚©‚肵‚È‚¢‚Å‚ËB‘¼‚Ì“ú‚É‚Ü‚½—ˆ‚Ä‚ËB
-Giao : dạ thưa 2 bác cháu về
‚¶‚áA‹A‚è‚Ü‚·B
-Ông Thịnh : đang còn ăn bám cha mẹ,
mà xe cộ quần áo như vầy
‚Ü‚¾e‚É—Š‚Á‚Ä‚é‚Ì‚É‚ ‚ñ‚ȃoƒCƒN‚Éæ‚Á‚Ä‚ ‚ñ‚ÈŠiD‚ÅAAAB
-Bà Thịnh : nghe thằng Hưng nói bố mẹ
con bé vừa ly dị
Hung‚̘b‚É‚æ‚ê‚Η¼e‚Í—£¥‚µ‚½‚»‚¤‚æB
-Ông Thịnh : bây giờ.. người ta..
đưa nhau ra tòa ly dị, cũng thoải mái vui vẽ như là đưa nhau đi chơi Hồ Kỳ Hòa
¡Žž‚ÌlŠÔ‚ÍA2l‚ÅÙ”»Š‚Ös‚Á‚Ä—£¥‚·‚éAKy HoaŒÎ‚Ö—V‚Ñ‚És‚‚悤‚È‚à‚Ì‚¾B
-Hưng : đi đâu hả bố?
‚¨•ƒ‚³‚ñA‚Ç‚±‚Ös‚¯‚΂¢‚¢‚ÌH
-Ông Thịnh : lên làng cô nhi
Ž{Ý‚ÌŽq‹Ÿ’B‚Ì‚Æ‚±‚낾‚æB@làngF’¼–ó‚Íu‘ºv‚Å‚·‚ª‚±‚±‚Å‚ÍuêŠv cô nhiF‚»‚Ì‚Ü‚ÜuŒÇŽ™v‚Æ‚¢‚¤Š¿‰zŒê‚Å‚·B
-Bà Thịnh : lại có phái đoàn đến
thăm à!
ƒ{ƒ‰ƒ“ƒeƒBƒA‚Ì’c‘Ì‚ðˆÄ“à‚µ‚È‚¯‚ê‚΂Ȃç‚È‚¢‚ñ‚¾AAAB
-Ông Thịnh : ờ...năn nỉ, xin xỏ riết...
đó, rồi người ta mới cho tụi nhỏ ít tiền
‚Ö‚è‚‚¾‚Á‚ÄAŽ‚¿ã‚°‚ÄEEE‚â‚Á‚Æ‚µ‚ÌŠñ•t‚ª–Ⴆ‚é—l‚É‚È‚Á‚½‚ñ‚¾AAAB
.............................................................................................................................................
---@’N‚àˆê‚É’Þ‚è‚És‚l‚ª‹‚È‚¢‚̂ʼnƂɋA‚Á‚Ä‚Ý‚é‚ÆAAA---
-Giao : Diễm làm gì ở đây vậy?
DiemA‚±‚±‚ʼn½‚µ‚Ä‚é‚ÌH
-Diễm : ờhhh..........
‚ ‚ŸAAAB
-Ông Thành : ai vậy em?
’N‚È‚ñ‚¾‚¢DiemH
-Ông Thành : ơ! Con về hồi nào vậy?
@‚¨‚§A‚¨‘O¡‹A‚Á‚½‚Ì‚©‚¢H
-Ông Thành : kìa Giao! Giao! Đứng lại,
đứng lại ba nói chuyện.....Giao....Giao
‚¨‚¢AGiaoIGiao!@‘Ò‚¿‚È‚³‚¢A‘Ò‚Á‚Ä‚¨•ƒ‚³‚ñ‚̘b‚ð•·‚«‚È‚³‚¢A@GiaoIGiaoI
-Diễm : bây giờ làm sao hả anh?
‚Ç‚¤‚µ‚悤A‹M•ûH
-Ông Thành : trước sao gì cũng phải
cho nó biết
‚Ç‚Á‚¿‚Ý‚¿Giao‚É‚Í•ª‚©‚鎖‚¾‚©‚çAAAB
.............................................................................................................................................
---@Hung‚ª•ƒe‚ƃ{ƒ‰ƒ“ƒeƒBƒA‚Ìl’B‚ðŽ{Ý‚ð–K‚ê‚é@---
-Ông Thịnh : ở đây nè, họ tổ chức mô
hình như là từng hộ gia đình, mỗi một nhà như vậy gồm 10 cháu
‚±‚±‚ÌŽ{Ý‚ÍAˆê‚‚̉Ƒ°‚̂悤‚É•ÊX‚ɶŠˆ‚µ‚Ä‚¢‚é‚ñ‚Å‚·‚æAˆê‰Æ’낲‚Æ‚É10l‚ÌŽq‹Ÿ‚ª‚¢‚é‚ñ‚Å‚·B
-Žq‹Ÿ’B : dạ cháu chào bác
@@‚±‚ñ‚É‚¿‚ÍB
chào cháu
‚â‚ŸA‚±‚ñ‚É‚¿‚ÍB
dạ thưa bác
@ ‚±‚ñ‚É‚¿‚ÍB
-’jƒ{ƒ‰ƒ“ƒeƒBƒA‚Ìl : ờ, chào mấy con
@‚¨‚§A‚Ý‚ñ‚ÈŒ³‹C‚É‚µ‚Ä‚¢‚Ü‚·‚©B
-Ông Thịnh : ờ thôi, mình vô đây
ŠF‚³‚ñ“ü‚Á‚Ä‚‚¾‚³‚¢B
-æ¶ :
học đi con
iŽq‹Ÿ‚½‚¿‚ÉŒü‚©‚Á‚Äj@‚³‚ŸA•×‹‚µ‚Ü‚µ‚傤B
-Ông Thịnh : cả nhà đang học phải
hôn
@‚Ý‚ñ‚ÈA•×‹‚µ‚Ä‚Ü‚·‚©H
-æ¶ : chào anh ba
@ ŠF‚³‚ñA‚±‚ñ‚É‚¿‚ÍB
- Ông Thịnh :chào cô.....đứa nhỏ bị
bỏ bờ sông bên Nhà Bè, họ đưa qua đây bây giờ sao rồi
涂±‚ñ‚É‚¿‚ÍBì‚ÅŽÌ‚Ä‚ç‚ê‚Ä‚±‚±˜A‚ê‚Ä—ˆ‚ç‚ꂽŽq‹Ÿ‚Í¡‚Ç‚¤‚µ‚Ä‚¢‚Ü‚·‚©H
-æ¶ : dạ cháu đây
‚Í‚¢A‚±‚ÌŽq‚Å‚·B
-’jƒ{ƒ‰ƒ“ƒeƒBƒA‚Ìl :@ha ha ha
@@@@@@@@‚Í‚ŸA‚»‚¤‚Å‚·‚©B
-æ¶ : hồi mới vô cháu bị sưng phổi, bây giờ khỏi rồi,
dễ thương lắm
‚±‚±‚Ö“ü‚Á‚½Žž‚Í”x‰Š‚É‚È‚Á‚Ä‚¢‚½‚ªA‚à‚¤Ž¡‚Á‚ĉˆ¤‚¢‚¢‚à‚Ì‚Å‚·‚æB
- Ông Thịnh : dễ thương quá.......Bnhững chị làm bảo mẫu ở đây ớ, phải tình nguyện
suốt đời không được lập gia đình, không được có con@ bảo mẫu•Û•ê‚³‚ñ
‰Âˆ¤‚¢‚¢‚Å‚·‚ËB‚±‚±‚̕ەꂳ‚ñ’B‚ÍA‚±‚±‚É‚¸‚Á‚Æ‚¢‚ă{ƒ‰ƒ“ƒeƒBƒA‚ð‚µ‚Ä‚¢‚½‚猋¥‚ào—ˆ‚È‚¢‚µŽq‹Ÿ‚àAAAB
-æ¶ : không có con làm sao
được anh, cả chục đứa đây nè!@Đây nữa, Loan lại đây
con
@ ‚»‚ñ‚ÈŽ–‚Í‚ ‚è‚Ü‚¹‚ñ‚æA‚P‚Ol‚à‚¢‚邶‚á‚È‚¢‚Å‚·‚©B@Loan‚±‚±‚É—ˆ‚È‚³‚¢B
-Loan : chào chú
@‚±‚ñ‚É‚¿‚ÍB
-cháu này.... chắc đã
trưởng thành rồi
‚±‚ÌŽq‚Å‚·‚©A‘å‚«‚‚È‚è‚Ü‚µ‚½‚ËB
-dạ cháu năm nay 19, rời khỏi làng đã 3 năm, lâu lâu lại
về thăm@ rời khỏi làngŽ{݂𗣂ê‚Ä
‚Í‚¢A‚±‚ÌŽq‚Í19Ë‚É‚È‚è‚Ü‚µ‚½BŽ{Ý‚ðo‚Ä3”NŒo‚¿‚Ü‚µ‚½B‹v‚µ‚Ô‚è‚É‹A‚Á‚Ä‚«‚½‚ñ‚Å‚·‚æB
- Ông Thịnh :biết sống tình nghĩa vậy
là tốt lắm
‰¶‚ð–Y‚ê‚È‚¢‚Á‚ÄŽ–‚Í‚¢‚¢Ž–‚¾I
-Loan : dạ
@‚Í‚¢B
- Ông Thịnh :thôi, mình đi thăm mấy chỗ
khác nữa!
@‚Å‚ÍA‘¼‚ÌêŠ‚ðŒ©‚És‚«‚Ü‚µ‚傤B
-đi đi
s‚«‚Ü‚µ‚傤AAAB
-æ¶ : để em hướng dẫn cho
Ž„‚ªˆÄ“à‚µ‚Ü‚·‚íB
- Ông Thịnh :àh quên, tôi có quyên
góp thêm mớ quần áo cho mấy đứa nhỏ. Con, ra ngoài mang vô đây cho cô
‚ A–Y‚ê‚Ä‚¢‚Ü‚µ‚½BŽq‹Ÿ’B‚É‚à‚Á‚Æ•ž‚ðŠ„‚è“–‚Ä‚Ä‚ ‚°‚Ü‚µ‚傤BHungAŠO‚Ös‚Á‚Ä•ž‚ðŽ‚Á‚Ä—ˆ‚È‚³‚¢B
-dạ cám ơn anh ba, Loan !đi theo phụ anh Hưng đi con
‚Í‚¢A‚ ‚肪‚Æ‚¤‚²‚´‚¢‚Ü‚·BLoanAHung‚³‚ñ‚ðŽè“`‚Á‚Ä‚â‚è‚È‚³‚¢B
--------------------------------------------------
-Loan : sao hổng thấy anh Hưng nói
gì hết trơn vậy
@Hung‚³‚ñ‚͉½ŒÌA‰½‚É‚àŒ¾‚í‚È‚¢‚ÌH
-Hưng : nói cái gì bây giờ
@‰½‚ðŒ¾‚¦‚΂¢‚¢‚ÌH
-Loan : anh bao nhiêu tuổi rồi?
@Hung‚³‚ñ‚ÍŠô‚‚ł·‚©H
-Hưng : bằng tuổi Loan, 19
@ŒN‚Æ“¯‚¶19΂¾‚æB
-Loan : ủa! Sao biết Loan 19
@ ‚ ‚çI‚Ç‚¤‚µ‚Ä’m‚Á‚Ä‚é‚ÌH
-Hưng : thì hồi nãy....... đứng nghe
nói
@‚³‚Á‚«‚³‚ŸAŒ¾‚Á‚Ä‚½‚¶‚á‚È‚¢Bƒ{ƒN•·‚¢‚Ä‚½‚æB
-Loan : Loan thường thấy bác ba Thịnh
tới đây, nhưng mà đối với anh, chắc là lần đầu ?
Ž„‚Í‚¢‚‚àThinh‚³‚ñ‚ð‚±‚±‚Å‚æ‚Œ©‚é‚Ì‚æA‚Å‚àHung‚³‚ñ‚͉‚ß‚Ä‚ËH
-Hưng : cũng nhiều rồi, tại Loan
không gặp. Bố Hưng lúc nào cũng muốn Hưng đi theo ổng làm công tác xã hội. Ờhh...vậy
đó......Loan bây giờ làm ở đâu ?
‰½“x‚à—ˆ‚Ă邯‚ÇŒN‚ɂ͉ï‚Á‚Ä‚È‚¢‚ÈA•ƒ‚Í‚¢‚‚àƒ{ƒN‚ðƒ{ƒ‰ƒ“ƒeƒBƒA‚ɘA‚ê‚Äs‚«‚½‚ª‚Á‚Ä‚é‚ñ‚¾‚æB@‚ ‚ÌAA‹M•û‚Í‚Ç‚±‚Å“‚¢‚Ä‚¢‚é‚ÌH
-Loan : làm thư ký ở một công ty trách
nhiệm hữu hạn....
—LŒÀ‰ïŽÐ‚ÌŽ––±‚æB
---@‚»‚ÌŽžHai‚©‚ç“d˜b‚ª‚©‚©‚Á‚Ä—ˆ‚ÄAAA@---
-Loan :alô....xin lỗi
nha.......àh...đúng rồi.......tối nay hả ! chỗ cũ há, bye há
‚à‚µ‚à‚µAAAƒSƒƒ“‚ËA@‚í‚©‚Á‚½AAA¡”Ó‚ËAAA‚ ‚ÌꊂËAAƒoƒCƒoƒCAAAB
.............................................................................................................................................
---@•ƒe‚ÆDiem‚Ì–§‰ï‚ÌŒ»ê‚ðGiao‚ÉŒ©‚‚©‚Á‚ÄAAAGiao‚ª’Þ‚è‚És‚Á‚Ä‚¢‚é‚à‚̂Ƃ΂©‚èŽv‚Á‚Ä‚¢‚½---
-Diễm : sao anh không gọi điện thoại
tới những chỗ quen biếtAAAcoi Giao có ở đó
không....anh cứ ngồi yên như vậy hoài làm sao được
‚Ç‚¤‚µ‚Ä’m‚臂¢‚Ì‚Æ‚±‚ë‚É“d˜b‚ð‚µ‚ÄGiao‚ª‚¢‚é‚©Šm”F‚µ‚È‚¢‚ÌH@ˆÀS‚µ‚ÄÀ‚Á‚Ä‚éꇂ¶‚á‚È‚¢‚Å‚µ‚åI
-Ông Thành : anh nghĩ không sao đâu,
có thể nó qua bên má của nó....chuyện tụi mình làm nó gsốch, em lại là bạn học
của nó trước đây
‘åä•vA•êe‚Ì‚Æ‚±‚낾‚ÆŽv‚¤‚æB‚¨‘O‚ÆGiao‚Í—F’B‚¾‚©‚玄’B‚̘b‚̓Vƒ‡ƒbƒN‚¾‚Á‚½‚ñ‚¾B
-Diễm : lẽ ra em không được phép yêu
anh, em biết trước sẽ tai tiếng lắm.
–{“–‚Í‹M•û‚ðˆ¤‚·‚鎖Ž‘Ši‚ª‚È‚¢‚ÆŽv‚¤‚ÌA‚»‚ê‚ɉ½‚©ˆ«‚¢•]”»‚ª—§‚‚ñ‚¶‚á‚È‚¢‚©‚ÆŽv‚¤‚íB
-Ông Thành : giờ không phải là lúc
nói chuyện đó, mà điều mình cần làm là phải cho Giao và mọi người hiểu mình đến
với nhau một cách chân tình, không có sự lợi dụng, không có sự cưỡng ép và hoàn
toàn không trái với pháp luật@ lợi dụng,—˜—p‚·‚é@trái]‚í‚È‚¢
‚¤‚»‹U‚è‚È‚ˆê‚É‚È‚Á‚½Ž–A‚‚܂è^ŽÀ‚̈¤‚ð‚à‚Á‚ÄŒ‹‚΂ꂽ‚±‚Æ‚ð‚Ý‚ñ‚È‚É•ª‚©‚Á‚Ä‚à‚炤Ž–‚¾B‚¾‚©‚炨ŒÝ‚¢‚É—˜—p‚µ‚½‚èA‹—v‚µ‚½‚è‚È‚ñ‚ÄŽ–‚Í‚È‚¢‚µA–@‚É‚¾‚Á‚ÄG‚ê‚Ä‚Í‚¢‚È‚¢‚ñ‚¾B
-Diễm : nhưng mà trái với đạo đức, nếu không em và
anh đã không lén lút với nhau suốt 2 năm nay@ lén lút‰B‚µ‚Ä
‚Å‚àA“¹“¿‚É‹t‚ç‚Á‚ÄA2”NŠÔ‚¸‚Á‚Æ–§‚©‚É•t‚«‡‚Á‚Ä‚¢‚½‚ñ‚¾‚©‚çB
-Ông Thành : nhưng mà lúc đó anh
chưa ly dị vợ xong, lúc đó em vẫn còn là học trò của anh
‚Å‚àA‚»‚ÌŽž‚Í‚Ü‚¾—£¥‚ªI‚í‚Á‚Ä‚¢‚È‚©‚Á‚½‚µA‚¨‘O‚Í‚Ü‚¾Ž„‚̶“k‚¾‚Á‚½AAAB
-Diễm : nhưng lúc này em vẫn còn bạn
của Giao, con gái của anh...........lúc trước lén lúc... em đã sợ.......bây giờ
sắp sửa công khai, em lại càng sợ hơn nữa
Giao‚ÆŽ„‚Í—F’B“¯ŽmAAA–§‚©‚ɉï‚Á‚Ä‚¢‚½Žž‚Í‚Æ‚Ä‚àS”z‚¾‚Á‚½AAA¡Giao‚ɘb‚·‚Ì‚Í‚à‚Á‚ÆS”z‚¾‚íB
-Ông Thành : đừng lo nữa, rồi mọi
chuyện sẽ tốt đẹp thôi
‘åä•vAãŽè‚‚¢‚‚悤‚É‚·‚é‚©‚çAAA
...........................................................................................................................................
---@ƒv[ƒ‹ƒo[E•s—Ç‚Ì‚½‚Ü‚èê‚Å@---
-ê, đưa trái bi trắng này cho tao
@‚ËA”’‹Ê‚ðo‚µ‚Ä‚æB
-canh kỹ nhe mậy!
@‚æ‚Œ©‚đł‚̂æ
-anh Hải, nhìn kìa..........ngồi từ chiều đến giờ Hai
ƒAƒŒŒ©‚ÄA’‹‚©‚炸‚Á‚ÆÀ‚Á‚Ä‚¢‚éA
-Hải : thuộc loại nào vậy ?
-chẳng hiểu loại nào, chỉ biết nãy giờ em gái uống toàn
là cam vắt, chắc hảo ngọt
‚Ç‚ñ‚ÈŽí—Þ‚©•ª‚©‚ç‚È‚¢‚¯‚ÇA‚³‚Á‚«‚©‚çï‚Á‚½ƒIƒŒƒ“ƒW‚΂©‚èˆù‚ñ‚Å‚é‚æAHai‚à—D‚«‚¾‚ÈB
-Hải : đánh dùm vài cơ, tao đi làm
việc một chút
@ƒLƒ…[‚ð‘Å‚Á‚Ä‚ÈA‰´‚Í‚¿‚å‚Á‚Æs‚Á‚Ä—ˆ‚éB
-hàng độc thiệt, anh Hải kết nãy giờ
–{“–‚ɃCƒJƒX—‚¾‚ÈAAAHai‚ÍV‚µ‚à‚ÌD‚«‚¾‚©‚ç‚ÈA
-Hải : cho phép anh được ngồi
chung...........được chứ hả ?
ˆê‚ÉÀ‚Á‚Ä‚à‚¢‚¢‚©‚ÈA‚¢‚¢H
-Giao : anh nói gì ?@‰½‚©—p‚È‚ÌH
-Hải : cho phép anh được ngồi chung
bàn
‚±‚±‚ÉÀ‚Á‚Ä‚à—Ç‚¢‚©‚Æ•·‚¢‚Ä‚é‚ñ‚¾‚æB
-Giao : chung quanh đây thiếu gì bàn
sao anh không ngồi ??
Žü‚è‚͈ê”t‹ó‚¢‚Ä‚é‚̂ɉ½ŒÌ‚»‚±‚ÉÀ‚ç‚È‚¢‚ÌH
-Hải : anh chỉ muốn ngồi đây để làm
quen với em
ŒN‚Æ’m‚臂¢‚ɂȂ邽‚ß‚É‚±‚±‚ÉÀ‚肽‚¢‚ñ‚¾‚æB
-Giao : cho tính tiền đi!!
Š¨’肵‚ÄII
-Hải : sao vậy!! Ngồi từ chiều đến
giờ không sao, anh vừa tới ngồi chung lại muốn bỏ về
‚³‚Á‚«‚©‚炸‚Á‚ƈêl‚ÅÀ‚Á‚Ä‚¢‚½‚©‚çAˆê‚ÉÀ‚Á‚Ęb‚ð‚µ‚æ‚¤‚ÆŽv‚Á‚½‚Ì‚É‚à‚¤‹A‚é‚Ì‚©‚¢H
-hôm nay anh Hải gặp hàng độc rồi!!
¡“ú‚ÍHai‚̓CƒJƒX‚È—‚ɉï‚Á‚½‚ÈB@@
-Giao : tôi ra khỏi nhà vội quá,
quên mang tiền theo rồi
‹}‚¢‚ʼnƂðo‚½‚©‚çA‚¨‹à‚ðŽ‚Á‚Ä‚‚é‚Ì‚ð–Y‚ꂽ‚íB
-đi chơi mà quên đem tiền
—V‚Ñ‚É—ˆ‚ÄA‚¨‹à‚ð–Y‚ê‚é‚È‚ñ‚ÄI
-“Xˆõ : bây giờ sao anh Hải ?
@ Hai‚³‚ñA‚Ç‚¤‚µ‚Ü‚·‚©H
-Hải : giờ thì anh xin phép cho em
mượn tiền, đồng ý chứ ? ......em giữ để nhớ kỹ niệm, khi nào muốn trả tiền cho
anh thì gọi số này
‚¨‹à‚ð‘Ý‚µ‚Ä‚ ‚°‚悤A‚¢‚¢‚©‚ÈHAA‹L”O‚É‚·‚é‚ñ‚¾‚ÈA‚¨‹à‚ð•Ô‚µ‚½‚‚È‚Á‚½‚ç“d˜b‚µ‚ÈB
-Giao : cảm ơn anh
‚ ‚肪‚Æ‚¤B
-thôi yên tâm về đi
@‚±‚ê‚ňÀS‚µ‚Ä‹A‚ê‚é‚ËB(Î)
.............
-Loan : anh !!!!!!
-Hải : chào cưng
‚â‚ŸAŽq”L‚¿‚á‚ñAAAB
-trời trời trời trời ....coi kìa
@‚Ë‚Ë‚ËAƒAƒŒŒ©‚Ä
-Loan : sao khỏe không?
@‚Ç‚¤Œ³‹CH
-khỏe, vừa tán tỉnh một em xong, thấy Loan lại làm bộ
tình tứ liền........giả dối lắm Loan ơi...
Hia‚ÍŒ³‹C‚³A¡—‚ÌŽq‚ð“î”h‚µ‚½‚΂©‚èAAALoan‚ðŒ©‚Ä”M‚¢U‚è‚ð‚·‚é‚¯‚ÇA‰R‚¾‚æLoanAAAB
-Loan : em nào vậy?
‚Ç‚ÌlH
-Hải : ai biết đâu ! cho vui vậy mà
’N‚©’m‚ç‚È‚¢‚æA‚¿‚å‚Á‚Æ—V‚ñ‚¾‚¾‚¯‚³A
............................................................................................................................................
---@Giao‚Í—Fl‚Ì‚¢‚é—¾‚Ö‚à‚®‚èž‚ÞAAA@---
-dậy đi, con gái gì ngủ
trưa trờ trưa trật.............dậy đi Vân ơi
‹N‚«‚Ä‚æA—‚ÌŽq‚ª’‹ŠÔ‚ÅQ‚Ä‚é‚È‚ñ‚ÄAVan‹N‚«‚È‚æB
-wa, xe ai vậy ?
@‚í‚ŸA’N‚̃oƒCƒNH
-của con Giao chứ của
ai
@Giao‚Ì‚ÉŒˆ‚Ü‚Á‚Ä‚é‚Å‚µ‚åB
-nó đâu
@‚Ç‚±‚É‹‚é‚ÌB
-kìa
@‚Ù‚çB
-.....dòm thấy thương
hôn !
@‚©‚í‚¢‚»‚¤‚ËB
-ủa, tối hôm qua nó tới
hồi nào ? sao tao hổng biết vậy?
ð“ú‚̔ӗˆ‚½‚ÌH’m‚ç‚È‚©‚Á‚½‚íAAAB
-mày ngủ say như chết,
biết cái gì
‚ ‚ñ‚½Ž€‚ñ‚¾‚悤‚ÉQ‚Ä‚é‚©‚ç’m‚ç‚È‚¢‚Ì‚à“–‘R‚æB
-chắc là cải cọ với thằng
Hưng chứ gì ?
‚«‚Á‚ÆHung‚Æ‚¯‚ñ‚©‚µ‚½‚ñ‚¾‚í.B
-tao chỉ thấy nó ghé ở
đây mỗi khi nó có chuyện buồn thôi
Giao‚Í‚¢‚Â‚à—Ž‚¿ž‚ñ‚¾Žž‚¾‚¯‚±‚±‚Ö—ˆ‚é‚Ì‚æA
............................
-Hoa : ê, đứa nào ẩu vậy, đóng cửa lại
@
@‚Ë‚¥A’N‚ªƒhƒA‚ðŠJ‚¯‚½‚Ì‚æA•Â‚ß‚Ä‚æB
-bây ẩu thì có
ƒAƒ“ƒ^‚±‚»•s’ˆÓ‚È‚ñ‚¾‚æI
-cứ như vầy, có ngày
lão chủ nhà sẽ khám phá hết thân thể của mày
‚»‚ñ‚ÈŠiD‚ð‚µ‚Ä‚é‚Æ‚¢‚‚©‘å‰Æ‚³‚ñ‚ÉŒ©‚ç‚ê‚é‚æB
-Hoa : lão chủ nhà thì không nhưng
chàng điện lực thì có thể lắm ớ...
‘å‰Æ‚³‚ñ‚Å‚Í‚È‚‚ÄA“d‹C‰È‚ÌŠw¶‚ÉŒ©‚ç‚ê‚é‰Â”\«‚Ì•û‚ª‘å‚«‚¢‚í‚æI
-thôi lẹ lên, ở đó mà
lố lăng
‚¢‚‚܂ł»‚ñ‚ÈŠiD‚µ‚Ä‚é‚Ì‚æA‘‚‚µ‚È‚³‚¢‚æI
-ê, tao mượn áo này
nhe, xong rồi mở cửa đi
‚±‚Ì•žŽØ‚è‚é‚í‚ËA‚à‚¤‚¢‚¢‚©‚çƒhƒA‚ðŠJ‚¯‚Ä‚¢‚¢‚æB
-nè, kêu con Giao dậy đi.. dắt xe nó ra,...chắn hết cả lối
‚¿‚å‚Á‚ÆAGiao‚ð‹N‚±‚µ‚È‚³‚¢‚æAƒoƒCƒNŠO‚ÖAŽ×–‚‚¶‚á‚È‚¢‚Ì‚æI.
-ê Giao, dậy đi !@Giao‹N‚«‚È‚³‚¢‚æB
-dắt xe cho rộng chỗ
đi Giao@ƒoƒCƒN‚ðL‚¢‚Æ‚±‚ë‚Ɉø‚Á’£‚Á‚Äs‚Á‚Ä‚æB
-có mì rồi nè
ƒ~[i–Ëj‚Å‚·‚æB
-Nghi lấy chén coi
NghiA’ƒ˜qŽæ‚Á‚ÄB
-Vâng! Lấy hủ ớt đi
‚Í‚¢A“‚hŽq‚Ì•r‚æB
-có ngay
‚Í‚¢‚Ç‚¤‚¼B
-Giao ơi, Giao...vô ăn
mì
Giao,À‚Á‚ÄH‚ׂȂæB
-ớt đây
‚±‚êA“‚hŽq‚ËB
-Giao ăn chén mì nè
ƒ~[‚ðH‚ׂȂ³‚¢B
-Giao : thôi tao hổng ăn đâu@
Ž„AAA‚ ‚Ü‚èH‚ׂ½‚‚È‚¢AAAB
-nó mà làm sao ăn được
cái này@
Giao‚ª‚±‚ñ‚È‚à‚ÌH‚ׂé‚킯‚È‚¢‚¶‚á‚È‚¢I
-đưa tao cái chén@
’ƒ˜q‚Æ‚Á‚ÄI
-sáng nay học giảng đường
nào ạ ?@
¡’©‚Ìu‹`Žº‚Í‚Ç‚±‚¾‚Á‚¯HB
-giảng đường A@
Au‹`Žº‚¾‚æB
-Hoa : ê Giao, sáng nay có đi học
hông?@
‚Ë‚¥AGiao¡“úŠwZ‚Ös‚‚ÌH
-Giao : chưa biết nữa@
‚í‚©‚ç‚È‚¢AAAB
-biết ngay mà, tụi bây
thấy chưa@
‚·‚®‚É•ª‚©‚é‚í‚æB‚ ‚ñ‚½‚à‚¤•ª‚©‚Á‚½‚ÌH
-Giao : đứa nào còn tiền cho tao mượn
một ít đi@
’N‚©‚¨‹à‚ð‚µ‘Ý‚µ‚Ä‚‚ê‚È‚¢H
.............................................................................................................................................
---@‹³Žº‚Å@---
-Hưng : chỗ này của Giao@
‚±‚±‚ÍGiao‚ÌÈ‚È‚ñ‚¾‚¯‚ÇAAAB
-Hoa : bữa nay nó không đi học đâu@
¡“ú‚͔ޗ‚ÍŠwZ‚É—ˆ‚È‚¢‚í‚æB
-Hưng : sao Hoa biết ?@
‚Ç‚¤‚µ‚Ä’m‚Á‚Ä‚é‚ÌH
.........
---@Giao‚ª•ƒe‚Ì‹³Žº‚𖧂©‚ÉŒ©‚És‚Eƒ[ƒJ‚ň¥ŽA‚·‚é---
-Giao : em chào cô@
涂±‚ñ‚É‚¿‚ÍB
-æ¶ : chào em@
‚±‚ñ‚É‚¿‚ÍB
......
-Ông Thành : H2O có cấu tạo H-O-H, ở cấu tạo này ta thấy H2O là
phân tử có cực với cực âm ở Oxy và cực dương ở H. Clorua Natri là hợp chất ion
vì phân tử có liên kết ion. Trong tinh thể muối, các Natri cộng, Clorua trừ hút
giữ nhau bằng lực hút tĩnh điện nên không di chuyển tự do được,( -ê con nhỏ nào
quởn quá hé mậy) vì thế Clorua Natri tinh thể không dẫn điện được, khi chúng ta
cho tinh thể vào H2O, những ion Natri cộng.....nè giữ trật tự
•ƒe‚̉Ȋw‚ÌŽö‹ÆEÈ—ªAAAB(^^U
---@Diem‚ª•ƒ‚Ì‹³Žº‚Ö“{‚è‚È‚ª‚猩‚És‚AAA@---
-¶“k : ai vậy thầy?@
’N‚©—ˆ‚Ä‚é‚í‚æB
-Ông Thành:im lặng, là con gái của
thầy.........xin lỗi các em
©‚ÉIŽ„‚Ì–º‚¾A‚¿‚å‚Á‚ÆŽ¸—ç‚·‚é‚æB
-Ông Thành : đi vô, có cái gì mà coi
‚Ý‚ñ‚ȉ½‚ðŒ©‚Ä‚é‚ñ‚¾A’†‚É“ü‚è‚È‚³‚¢A
............................................................................................................................................
---@Diem‚ª“‚¢‚Ä‚¢‚邨“X‚ÖGiao‚ªA‚±‚ÌŽž‚à“{‚Á‚Ä‚¢‚éAAA@---
-Diễm : hàng này đẹp lắm ớ chị....kiểu
mới
@‚±‚ê‚Í‚Æ‚Ä‚àƒLƒŒƒC‚Å‚·‚æAƒfƒUƒCƒ“‚àV‚µ‚¢‚µAAB
....xin chị cứ tự nhiên@
‚ä‚Á‚‚茩‚Ä‚‚¾‚³‚¢‚Ë
-Diễm : Giao kiếm Diễm hả?@
GiaoAŽ„‚ɉ‚É—ˆ‚½‚ÌHB
-Giao : ai xin cho bạn làm ở đây vậy?
’N‚ªƒAƒ“ƒ^‚É‚±‚±‚ðЉ‚½‚ÌH
-Diễm : ba của Giao, thầy Thành xin@
Thanhæ¶AAA‚ ‚È‚½‚Ì‚¨•ƒ‚³‚ñ‚æAB
-Giao : giờ này mà bạn còn gọi ba
mình là thầy ạ
ƒAƒ“ƒ^‚Ü‚¾‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ð涂Á‚ČĂñ‚Å‚é‚ÌH
-Diễm : ở đây là chỗ mình làm công
ăn lương, thôi mình kiếm chỗ khác nói chuyện đi
‚±‚±‚ÍEꂾ‚©‚çA‘¼‚ÌꊂŘb‚µ‚Ü‚µ‚傤B
-Diễm : chị Hoa ơi , chị Hoa coi
hàng giùm em một chút nghen!!
Hoa‚³‚ñA‚¿‚å‚Á‚Æ‚±‚±‚ðŒ©‚Ä‚Ä‚ËB
-Hoa : được rồi@
‚¢‚¢‚æB
-Diễm : mình ra ngoài kia có quán
kem để nói chuyện đi
ŠO‚Éo‚ăAƒCƒXƒNƒŠ[ƒ€‰®‚Řb‚ð‚µ‚Ü‚µ‚傤B
-Ông Thành : vừa rồi ở trường của
ba, con làm cái gì vậy ?
‚³‚Á‚«ŠwZ‚Ö‰½‚µ‚É—ˆ‚½‚ñ‚¾H@‚»‚µ‚Ä¡‚±‚±‚ʼn½‚ð‚µ‚Ä‚é‚ñ‚¾H
-Ông Thành : bây giờ con định đi đâu
‚Ç‚±‚Ös‚‚ñ‚¾B
-Giao : hum...bạn gái với nhau mà,
con đang có chuyện muốn nói với nó
‚¤‚ñA—F’B‚ÆAAAƒRƒCƒc‚ɘb‚µ‚½‚¢Ž–‚ª‚ ‚é‚ÌB
-Ông Thành : đừng hỗn, ba cấm con từ
đây về sau không được gọi Diễm bằng gnóh, con nghe rõ chưa ?......... thôi được,
ba cũng đang muốn nói chuyện với con đây, nhưng không phải nơi công cộng như vầy@ hỗn–³—ç‚È
‚È‚ñ‚¾A‚»‚ÌŒû‚Ì‚«‚«•û‚ÍIDiem‚ɑ΂µ‚Ä¡ŒãgƒRƒCƒch‚ƌĂԂ͎̂~‚ß‚é‚ñ‚¾B‚í‚©‚Á‚½‚ÈIAAA‚¨•ƒ‚³‚ñ‚Í‚¨‘O‚Ƙb‚ª‚µ‚½‚¢‚¯‚ÇA‚±‚ñ‚È‚Æ‚±‚ë‚Å‚Ío—ˆ‚È‚¢B
.........................................................................................................................................
---@ƒ}ƒ“ƒVƒ‡ƒ“‚ÅĂјb‚µ‡‚¤@---
-Giao : không, con không thể chấp nhận
chuyện như vậy được. Diễm đang là bạn con, giờ bỗng nhiên nó trở thành mẹ kế, vậy
mà ba cho là chuyện của người lớn hả ? đi, đi ra khỏi nhà tao, chính mày đã làm
tan nát cái gia đình này
‚¢‚¢‚¦A‚±‚ñ‚Șb”[“¾o—ˆ‚È‚¢‚íADiem‚ÍŽ„‚Ì—F’BA‚»‚ꂪ¡“Ë‘RŒp•ê‚ÉAAA‚±‚ꂪ‘ål‚Ì‚·‚鎖‚È‚ÌH@Ž„‚̉Ƃ©‚ço‚Äs‚Á‚ÄA‚ ‚È‚½‚ª‰Æ’ë‚ð‰ó‚µ‚½‚Ì‚æI
-Ông Thành : con làm cái gì vậy, con
làm cái gì vậy!
‚¨‘OA‰½‚ÄŽ–Œ¾‚¤‚ñ‚¾A‰½‚ÄŽ–‚ðŒ¾‚¤‚ñ‚¾I
-Ông Thành : ba tưởng là con đã lớn,
vậy mà cách cư xử vừa rồi của con hệt như một đứa con nít
‚¨‘O‚Í‚à‚¤‘å‚«‚‚È‚Á‚½‚ÆŽv‚Á‚Ä‚½‚Ì‚ÉA‚¨‘O‚Ì¡‚ÌU‚é•‘‚¢‚Í‚Ü‚é‚ÅŽq‹Ÿ‚Ý‚½‚¢‚¶‚á‚È‚¢‚©B
-Giao : ba có thể lấy một đứa bằng
tuổi con, thì con không còn là đứa trẻ nữa
Ž„‚Æ“¯‚¢”N‚̂悤‚Èl‚ÆŒ‹¥‚·‚é‚È‚ñ‚ÄAŽ„‚à‚à‚¤Žq‹Ÿ‚Å‚Í‚È‚¢‚íB
-Ông Thành : được rồi, vậy con hãy
ráng làm người lớn đi, đi về chỗ ngồi
‚»‚¤‚¾‚æA‚à‚¤‘ål‚É‚È‚ç‚È‚¯‚ê‚΃_ƒ‚¾‚æBi‘O‚Ì‚Æ‚±‚ë‚É–ß‚Á‚ÄjÀ‚è‚È‚³‚¢B
-Ông Thành : Diễm !! đứng lại đi, cần
phải có can đảm đối diện với những sự thật như thế này
Diem!@‘Ò‚¿‚È‚³‚¢A‚±‚̂悤‚ÈŽž‚̓`ƒƒƒ“‚Ƙb‚ð•·‚«‚È‚³‚¢Bcan đảm—EŠ¸‚É đối diện‘ΖÊ
-Diễm : em không thể chịu nổi khi thấy
mình chính là thủ phạm gây ra sự tan vỡ của gia đình này
Ž„AAA‰Æ’ë‚Ì”j‰ó‚𵂢‚½’£–{l‚¾‚©‚çAŽ„‚ɂ͘b‚µ‚ð‚·‚éŽ‘Ši‚È‚ñ‚Ä‚È‚¢‚íB
-Giao : ha..ha@ƒtƒ“I
-Diễm : anh, bình tĩnh.......lúc nãy
Giao nói đúng, Diễm còn trẻ,.... rất trẻ,... tương lai còn đầy ắp trước mặt thiếu
gì người để yêu, tại sao lại đi yêu thầy giáo...lớn tuồi hơn mình rất nhiều
và...đã có gia đình. Mình cũng biết điều đó là không tốt nhưng hoàn cảnh
thì...đúng là mình không thể nào điều khiển được nó
‹M•ûA—âÂɂËAGiao‚Ì‚¢‚Á‚½Ž–‚ͳ‚µ‚¢‚íAŽ„‚Í‚Ü‚¾Žq‹ŸA‚Ü‚¾—c‚¢A‚¾‚©‚ç«—ˆ‚̉”\«‚͈ê”t‚ ‚邵Aˆ¤‚Ì‘ÎÛ‚É‚È‚él‚͑娂¢‚éAAA‚È‚Ì‚É‚È‚ºæ¶‚ðˆ¤‚µ‚Ä‚µ‚Ü‚Á‚½‚Ì‚¾‚낤AAAŽ„‚æ‚肸‚Á‚Æ”Nã‚ÅAAA‰Æ’ë‚à‚ ‚él‚È‚Ì‚ÉAAABŽ„‚à‚±‚ñ‚ÈŽ–‚Í‚æ‚‚È‚¢‚Á‚Ä•ª‚©‚Á‚Ă邯‚Ç‹CŽ‚¿‚ÍAAAŽ„‚É‚Í‚Ç‚¤‚µ‚悤o—ˆ‚È‚¢‚ÌAAAB@
...........................................................................................................................................
---@Diem‚ª‚µ‚Ý‚¶‚Ý‚Æ‚¢‚«‚³‚‚ð˜b‚µo‚·@---
-Diễm : mình học với nhau mấy năm ở
cấp 3 nhưng có lẽ... chưa bạn nào hiểu được hoàn cảnh của mình. Ž„‚Í‚Z‚ňê‚ɕ׋‚µ‚½ƒNƒ‰ƒXƒ[ƒg‚ª‚¢‚½‚¯‚ÇA’N‚à‚ªŽ„‚ÌŽ–‚ð—‰ð‚µ‚Ä‚‚ê‚él‚Í‚¢‚È‚©‚Á‚½AAAB
Hàng ngày sau những buổi học, khi các bạn
được vui chơi bên cạnh những người thân thì...mình lại phải lang thang khắp những
con đường...
–ˆ“úŠwZ‚ªI‚í‚é‚ÆA—Fl’B‚͈ê‚ÉŠy‚µ‚—V‚ÔAAABŽ„‚Í‚¢‚‚à‚̂悤‚Ƀ`ƒF[‚𔄂邽‚ß‚É’S‚¢‚ÅŠX‚ð•à‚©‚È‚¯‚ê‚΂Ȃç‚È‚¢AAAB
chưa bao giờ mình tâm sự với bạn bè về
điều đó. Bởi vì mỗi người một hoàn cảnh....đã từ lâu lắm rồi mình phải cáng
đáng một gia đình,.....một người mẹ mù và...2 đứa em nhỏ.
mỗi người một hoàn cảnhF mỗi ...một`‚Åu`‚Í...‚»‚ꂼ‚êvBl‚»‚ꂼ‚ê‹«‹ö‚ªˆá‚¤B’Ê튵—á‹å“I‚Émỗi người một cảnh@‚ÆŒ¾‚¢‚Ü‚·B
‚±‚ÌŽ–‚Í’N‚É‚à‘Š’k‚·‚鎖‚ào—ˆ‚È‚©‚Á‚½A‚Ý‚ñ‚È‚»‚ꂼ‚ê‹«‹ö‚ªˆá‚¤‚µAAAŽ„‚Í–Ú‚ÌŒ©‚¦‚È‚¢•ê‚Æ2l‚Ì–…A’·‚¢ŠÔ‰Æ‘°‚ð—{‚Á‚Ä—ˆ‚½AAAB
Và có lẽ cuộc sống sẽ trôi đi một cách
bình lặng....nếu như....mình không gặp một chuyện rủi ro nhỏ
‚à‚µA•sK‚È–Ú‚É‚ ‚Á‚Ä‚¢‚È‚©‚Á‚½‚çA‰½Ž–‚à‚È‚‰ß‚¬‹Ž‚Á‚Ä‚¢‚½‚Ì‚ÉAAAB
Giao còn nhớ hồi lớp 11, có một lần đang
học, do đuối sức mình đã ngất xỉu trong lớp. Sau khi được cấp cứu ở phòng y tá,
chính thầy Thành là người đã đưa mình về tận nhà.....
GiaoA‚Z“ñ”N¶‚ÌŽž‚ð‚¨‚Ú‚¦‚Ä‚éHAŽö‹Æ’†‚É‹C•ª‚ªˆ«‚‚È‚Á‚ÄŽ¸_‚µ‚½‚ÌAAA•ÛŒ’Žº‚Ö‰^‚΂ꂽŒãAThanh涂ª‰Æ‚܂ŘA‚ê‚Äs‚Á‚Ä‚‚ê‚ÄAAAB
Từ đó hàng tháng, mình đều nhận được sự
giúp đỡ âm thầm của thầy Thành.
‚»‚ê‚©‚çA–ˆŒŽThanh涂̉‡•‚ðŽ„‚½‚¿‚Í–§‚©‚Ɏ󂯂Ă¢‚½‚ÌB
Hệt như mẫu truyện ngắn của 1 nhà văn mà
tụi mình đã từng đọc, chỉ tiếc là... kết cục nó lại khác.
‚»‚ê‚ÍŽ„‚½‚¿‚ª‚¢‚‚à“Ç‚Þ¬à‰Æ‚Ì’Z•Ò¬à‚̂悤‚È‚à‚ÌA‚Å‚àŽc”O‚È‚ª‚猋––‚ªˆá‚¤AAAB
Mình bắt đầu thích lui
tới nhà Giao, mượn cớ là học nhóm nhưng..... thật ra chỉ để nhìn thấy thầy.
Ž„‚ªGiao‚̉Ƃɂæ‚s‚‚悤‚É‚È‚Á‚½‚Ì‚ÍA•×‹‚ð‹³‚¦‚Ä‚à‚炤AAA‚¢‚¢‚¦–{“–‚ÍA涂ɉ‚½‚ß‚¾‚Á‚½‚ÌAAAB
Những tình cảm thầm kín đó cứ kéo dài
cho tới một ngày.......
‚»‚Ì–§‚©‚È‘z‚¢‚Í“ú‚²‚Æ‚É‘‚µ‚Äs‚Á‚½‚ÌAAAB
Đây là một khu phố mình thường xuyên
gánh chè đến bán, nên mình biết chuyện đó được lập đi lập lại vào những giờ giấc
cố định, mình đủ lớn để hiểu họ đã làm gì trong đó......Và rồi mình không thể
không kể hết những chuyện đó cho ba của Giao biết
‚¢‚‚à‚Ìꊂփ`ƒF[‚𔄂è‚És‚Á‚Ä‚½ŽžA‹M—‚Ì‚¨•ê‚³‚ñ‚ª‘¼‚Ì’j‚Ìl‚ÆAAA‚»‚ñ‚ÈŽ–‚ª–ˆ“úŒˆ‚Ü‚Á‚½ŽžŠÔ‚ÉŒJ‚è•Ô‚³‚ê‚Ä‚¢‚鎖‚É‹C‚¢‚½ŽžA‚»‚ÌŽ–‚ª‰½‚ðˆÓ–¡‚µ‚Ä‚¢‚é‚©Aƒsƒ“‚ÆŠ´‚¶‚½‚ÌAAAB
Mình có cảm giác chính mình là thủ phạm
gây ra sự suy sụp cho ba của Giao
i‚»‚ÌŽ–‚ð˜b‚µ‚½‚±‚Æ‚ÅjŽ„‚±‚»‚ªGiao‚Ì‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ɸ_“I‚ȃVƒ‡ƒbƒN‚ð—^‚¦‚½’£–{l‚È‚ñ‚¾‚Á‚Ä߈«Š´‚É‹ì‚ç‚ꂽ‚íB
Tự dưng, mình muốn tìm cách chuộc lại những
lỗi lầm đó....và...mình đã quyết định. Vào một ngày, biết chắc rằng không có
Giao lẫn mẹ Giao ở nhà...@ Tự dưngF——R‚È‚ chuộc
lạiF@æÜ‚¤ lỗi lầmF‰ß‚¿
‚»‚Ì‚¤‚¿‰½‚Æ‚©‚µ‚ÄŽ„‚̔Ƃµ‚½‰ß‚¿‚ð‚ ‚ª‚È‚í‚È‚«‚á‚ÆŽv‚¤‚悤‚É‚È‚Á‚½‚ÌB‚»‚µ‚ÄŒˆS‚µ‚½B‚ ‚é“úAGaio‚à‚¨•ê‚³‚ñ‚àâ‘΂ɉƂɂ¢‚È‚¢‚Á‚Ä‚í‚©‚Á‚Ä‚½“ú‚ÉAAAB
-Diễm : sau đó ít lâu, mình nghỉ học
và xin đi làm như Giao đã biết
‚µ‚΂炂µ‚Ä‚©‚çAŠwZ‚ð‹x‚ñ‚ÅAGiao‚à’m‚Á‚Ä‚é‚悤‚É“‚‚悤‚É‚È‚Á‚½‚ÌB
-Giao : vậy là hồi nào đến giờ, con
đã bị mọi người dối gạt, cả bạn bè lẫn cha mẹ
‚»‚ê‚Í‚¢‚‚©‚ç‚È‚ÌH@Ž„‚Í‚¨•ƒ‚³‚ñ‚Æ‚¨•ê‚³‚ñ‚ÆDiemAŠF‚É‚¾‚Ü‚³‚ê‚Ä‚¢‚½AAAB
-Ông Thành : lúc đó ba nghĩ rằng con
chưa đủ lớn để nhận thức đúng đắn mọi vấn đề đúng đắn³‚µ‚¢nhận thứcŽó‚¯‚é
‚±‚ÌŽ–‚ð‚¿‚á‚ñ‚Æ—‰ð‚·‚é‚É‚ÍA‚¨‘O‚Í‚Ü‚¾Žq‹Ÿ‚¾‚Æl‚¦‚½‚ñ‚¾‚æB
-Giao : vậy có nghĩa là bây giờ con đã
lớn...hì. phải rồi, cách đây 2 năm
khi đến với ba, Diễm cũng bằng tuổi con bây giờ mà
‚»‚Ì’Ê‚è‚ËI‚Q”N‘O‚Á‚Ä‚±‚Æ‚Í‚»‚ÌŽž‚ÌDiem‚Í¡‚ÌŽ„‚Æ“¯‚¢”N‚¾‚à‚Ì‚ËI
-Ông Thành : đúng, con đã lớn và ba
muốn nói với con rằng chuyện của ba và Diễm xuất phát từ một tình yêu chân
chính.@ chân
chính^³
‚»‚¤‚¾A‚¨‘O‚ª‘å‚«‚‚È‚Á‚Ä‚©‚玄‚½‚¿‚Ì^ŽÀ‚̈¤‚ð‚¨‘O‚ɘb‚µ‚½‚¢‚ÆŽv‚Á‚Ä‚¢‚½A
-Giao : con hiểu, con hiểu.....ba má
đã ly dị với nhau, ba muốn có tình yêu với ai cũng được nhưng đó không thể là
Diễm
‚í‚©‚Á‚½‚íI‚¨•ƒ‚³‚ñ‚Æ‚¨•ê‚³‚ñ‚Í—£¥‚µ‚ÄA‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ª’N‚ðˆ¤‚»‚¤‚Æ\‚í‚È‚¢‚¯‚ÇA‚»‚ꂪ‰½ŒÌDiem‚È‚ÌH
-Ông Thành : Quỳnh Giao con tính
mang quần áo đi đâu vậy, hả ?
@@@@@@@Giao,—m•ž‚ð‚Ç‚±‚ÖŽ‚Á‚Ä‚¢‚‚‚à‚肾H
-Giao : con muốn ba có thời gian để
suy nghĩ lựa chọn, hoặc Diễm hoặc con.
‚¨•ƒ‚³‚ñ‚ÍAŽ„‚©Diem‚©‚Ç‚¿‚ç‚ð‘I‚Ô‚©Al‚¦‚鎞ŠÔ‚ð‚ ‚°‚é‚íI
-Ông Thành : sao con lại đặt vấn đề
như vậy, đâu cần có sự lựa chọn ở đây. Tuy có Diễm nhưng ba không hề bớt thương
con chút nào. Thậm chí ba còn thương con nhiều hơn nữa kìa, con hiểu
không.......
@@@@@
@@‚¨‘O‚Í‚Ç‚¤‚µ‚Ä‚±‚ñ‚ÈŽ–‚ð‚·‚é‚ñ‚¾A‚±‚±‚ÅŒˆ‚ß‚é•K—v‚Í‚È‚¢.Diem‚ª‚¢‚Ä‚à‚¨‘O‚ւ̈¤î‚Í‚Ü‚Á‚½‚•Ï‚í‚ç‚È‚¢‚æIDiem‚æ‚è‚à‚¨‘O‚Ì‚Ù‚¤‚ð‚½‚‚³‚ñˆ¤‚µ‚Ä‚¢‚é‚ñ‚¾‚æB
Diễm...Diễm.... Diễm Diễm...Diễm....
Diễm,,,.
-Giao : ủa sao vậy? Sao ba không chạy
theo kêu Diễm, con đứng đây đợi được mà
‚Ç‚¤‚µ‚ÄADiem‚ð’Ç‚¢‚©‚¯‚Äs‚©‚È‚¢‚ÌHŽ„‚Í‚±‚±‚Å‘Ò‚Á‚Ä‚é‚íB
.............................................................................................................................................
---@Œ‹¥“o˜^Š‚Å@---
-đây là bản chánh, đây
là bản sao giấy kết hôn, ông bà vui lòng ký vào đây
‚±‚¿‚炪Œ‹¥Ø–¾‘‚̳–{A‚±‚¿‚炪ŽÊ‚µ‚Å‚·B‚±‚±‚É–¼‚µ‚Ä‚‚¾‚³‚¢B
-Ông Thành : dạ
@‚Í‚¢B
-Ông Thành : cám ơn
@‚ ‚肪‚Æ‚¤AAB
.............................................................................................................................................
---@Ä‚Ñ—¾‚Å@---
-dành cho mày góc này,
vị trí tốt nhất đó
ˆê”Ô‚¢‚¢êŠA‚±‚ÌŠp‚ ‚ñ‚½‚É‚ ‚°‚é‚í‚æB
-mỗi đứa lau nhà một
ngày, để tao ghi tên mày vào
“ú‘Ö‚í‚è‚ňêl‚¸‚‘|œ‚·‚é‚Ì‚æB‚ ‚ñ‚½‚Ì–¼‘O‚à‘‚¢‚½‚°‚é‚ËB
-ê mày, tiền nhà chia
đều theo đầu người, nộp cho con Nghi , phải trước 25 mỗi tháng nghen.
ˆêlˆêl‚Ý‚ñ‚ȂʼnƒÀ‚𕪂¯‚ÄA–ˆŒŽ‚Q‚T“ú‚Ü‚Å‚ÉNghi‚É”[‚ß‚é‚Ì‚æB
-ngoài ra còn có một số
quy định, đồ lót giặt phải phơi nơi kín đáo, bạn trai ghé chơi...được... nhưng
không quá 15 phút. Muốn tâm tình, đi chỗ khác
‚»‚Ì‘¼‚ÉA‚¢‚‚‚©‚Ì‹K’肪‚ ‚éAƒuƒ‰‚ÍŒ©‚¦‚È‚¢‚Æ‚±‚ë‚ÉŠ±‚·A’j‚ª—V‚Ñ‚É—ˆ‚Ä‚à‚P‚T•ª‚¾‚¯A‚µ‚ñ‚Ý‚è˜b‚µ‚½‚¢Žž‚Í‚æ‚»‚Ös‚Á‚Ä‚Ë
-lẽ ra phải bắt nó
đóng 2 suất tiền nhà, chiếc xe của
nó kìa, cồng kềnh, chiếm hết chỗ
giao‚̃oƒCƒN‚Í‘å‚«‚‚Ďז‚‚¾‚©‚ç“ñ”{‚Ì‚¨‹à‚𕥂í‚È‚¢‚Æ‚¢‚¯‚È‚¢‚ËI
-Giao : ê! tụi mình kéo nhau đi đâu
đó để tao ra mắt ngày về đây ở chung
‚Ë‚¥‚Ý‚ñ‚ÈAŽ„‚±‚±‚ÉZ‚ÞŽ–‚É‚È‚é‚©‚çAšø‚é‚©‚çŠF‚Å‚Ç‚±‚©‚Ös‚©‚È‚¢H
-đi đâu nữa, sáng mai
thi kiểm tra rồi
@‚Ç‚±‚É‚às‚©‚È‚¢‚æA–¾“ú‚Ì’©ŽŽŒ±‚ª‚ ‚é‚©‚炳B
-Giao : vậy à !
@ ‚ A‚»‚¤B
-con nhỏ này, nó như
người trên mây@người trên mâyF“V‘‚ÌlG‰_‚Ìã‚ÉZ‚ñ‚Å‚¢‚éli‚¾‚©‚牽‚à•ª‚©‚ç‚È‚¢j
ƒAƒ“ƒ^‚Á‚ÄA‚Ì‚ñ‚«‚ËB
-nó nghỉ học mấy bữa
nay mà, biết gì
@‰½“ú‚àŠwZ‚ð‹x‚ñ‚Å‚½‚©‚çA‰½‚É‚à’m‚ç‚È‚¢‚ñ‚¾‚æB
-uhm
@‚ ‚ŸAAAB
..................................................................................................................................
---@ŽŽŒ±‚ÌÅ’†@‰¡‚ÉÀ‚Á‚½—‚ªHung‚Ì‚ðƒJƒ“ƒjƒ“ƒO‚·‚é@---
ŽŽŒ±’S“–Š¯F cô gì kia ! ngồi xích
raA-ngồi xích ra
‚à‚¤‚¿‚å‚Á‚Æ—£‚ê‚ÄÀ‚è‚È‚³‚¢I@—£‚ê‚ÄI
ŽŽŒ±’S“–Š¯F một lần nữa là tôi tịch
thu bài@tịch thuF–vŽû‚·‚é@bài
(thi)FŽŽŒ±—pŽ†
¡“x‚â‚Á‚½‚çAŽŽŒ±—pŽ†‚ðŽæ‚èã‚°‚é‚æI
---@Hung‚Í—£‚ê‚ÄÀ‚Á‚Ä‚¢‚éGiao‚ɺ‚ð‚©‚¯‚é@---
-Hưng :
sao vậy ?
‚Ç‚¤‚µ‚½‚ÌH
ŽŽŒ±’S“–Š¯F chúng ta chuẩn bị nộp
bài, còn 5 phút nữa
@ ‚ ‚Æ‚T•ª‚ÅI‚í‚è‚Ü‚·‚©‚çA€”õ‚µ‚ÄB
..................................................................................................................................
---@ƒv[ƒ‹ƒo[‚Å@---
-Hiếu : Loan ! anh Hải sao giờ chưa thấy tới ?
@ Loan ! @Hai ‚Í‚Ü‚¾—ˆ‚Ä‚È‚¢H
-Loan : ai biết, lúc mình đi thằng chả còn phê@thằng chảF”Þuphêv‚Í –ƒŒ‚ð‹z‚Á‚Ä‹»•±‚µ‚Ä‚¢‚éó‘ÔEuƒLƒ}‚év
@ai biếtkhông ai biết@’N‚à’m‚ç‚È‚¢¨Ž„‚à’m‚ç‚È‚¢
’m‚ç‚È‚¢‚¯‚ÇA”Þ‚ÌŠ‚Ös‚Á‚½ŽžAƒtƒ‰ƒtƒ‰‚¾‚Á‚½‚íB
-Loan : cần ghàngh hả ?@ ughànghv‚ÍuƒwƒƒCƒ“v‚Ì‘Œê‚Å‚·
@‚ ‚êA—~‚µ‚¢‚ÌH
-ờ
‚»‚§A
-cảm ơn nghen
@‚ ‚肪‚Æ‚ËB
-mày còn hôn ?
ƒAƒ“ƒ^AŽ‚Á‚Ä‚éH
-Loan : còn.....nhưng để dành gcửh
trưa nay cho tao@để dànhF’™‚ß‚é
@@@@@‚µ‚ ‚邯‚ÇA’‹‚É‚Ü‚½•K—v‚¾‚©‚çAAAB
-mày đánh dùm tao, tao
chạy đi lấy thôi... chịu hết nổi rồi
ƒLƒ…[‚ð‘Å‚Á‚Ä‚Ä’¸‘ÕA‚¿‚å‚Á‚ÆŽæ‚Á‚Ä‚‚éAAA‚à‚¤‰ä–‚ªo—ˆ‚È‚¢‚ÌAAAB
-Loan : nè, còn 1 điếu vấn sẵn....hút
đỡ đi@vấn: Šª‚
ˆê–{‚ðŠª‚¢‚½‚¨‚¢‚½‚©‚çAAA‹z‚í‚È‚¢H
-nãy giờ hổng nói
‚³‚Á‚«‚©‚牽‚àŒ¾‚í‚È‚¢AAA
-tao sợ hổng đủ gđôh
cho mày@uđôv‚Í‘Œê‚Å‚·Aul‚É‚æ‚Á‚ăwƒƒCƒ“‚Ì‹z‚¤—Ê‚ªˆá‚¤v‚Æ‚¢‚¤ˆÓ–¡‚Å‚·B
‚¨‘O‚É‚Í‚¿‚å‚Á‚Æ‚È‚¢‚©‚ÈH
---@ƒv[ƒ‹ƒo[‚ÉAHaiGaio‚ð‚‚ê‚Ä“ü‚Á‚Ä‚‚é@---
-Hải : vô đi em@
“ü‚è‚È‚æB
-con bé kỳ trước mày hỏi
đó@kỳ trướcF‘O‰ñ
@‚±‚È‚¢‚¾ƒAƒ“ƒ^‚ªi’N‚¾‚Á‚Äj•·‚¢‚Ä‚½—‚¾‚æB
-Loan : ờ, dễ thương lắm@
‚¨A‰Âˆ¤‚¢‚¶‚á‚È‚¢B
-Hải : nè, nghỉ chút đã
@‚Ë‚¥A‚¿‚å‚Á‚ÆŽ~‚ß‚Ä‚‚ê‚È‚¢‚©
-gì vậy?@
‰½H
-gì vậy anh Hải?@
‰½‚È‚Ì‚³‚ŸAHaiH
-Hải : để tôi giới thiệu, Giao sinh
viên Y Khoa, ông già là phó hiệu trưởng một trường nổi tiếng của thành phố
Љ‚é‚æAˆãŠw•”‚ÌŠw¶‚ÌGiao,@•ƒe‚Í’¬‚Å—L–¼‚ÈŠwZ‚Ì•›Z’·‚¾B
-lượm đâu vậy anh Hải?@ lượmŽûW‚·‚é
@HaiA‚±‚Ì—‚Ç‚±‚ÅŒ©‚‚¯‚½‚ÌH
-thì con nhỏ bữa trước
đó@
‚±‚Ì‘O‚Ì—«‚¾‚æB
-ạ ! biết rồi, em là
con thầy Thành phải hôn ? hồi trước anh cũng học trường đó đó!
‚ I‚í‚©‚Á‚½‚æA‹M—‚ÍThanh涂̖º‚¶‚á‚È‚¢H‘O‚É–l‚à‚»‚ÌŠwZ‚É’Ê‚Á‚Ä‚½‚æB
-Hải : vậy là gia đình em cũng thuộc
loại có tiếng, bọn này cũng vậy. Thằng này ba má đều là quan chức gộc@quan chứcFŠ¯E gộcF‘å‚«‚¢
@@ @Giao‚̉Ƃ͉´‚½‚¿‚Æ“¯‚¶‚Å—L–¼‚Åe‚àˆÌ‚¢l‚È‚ñ‚¾B
đây cũng tốt nghiệp Đại Học Đại Cương rồi đó@Đại CươngFŠî–{GŠî‘biˆê”Ê‹³—{j
‚±‚¢‚‚͊î‘b‘åŠw‚𑲋Ƃµ‚½‚ñ‚¾‚æ
-Hải : thằng này, bà già là giám đốc
một công ty trách nhiệm hữu hạn, em này... ông già là sếp sòng về kinh doanh điện
máy của thành phố.....còn thằng này, ba má đều là cán bộ hải quan. Đặc biệt còn
em đó là dân điện ảnh....từng đóng phim rồi đó, nhớ hôn ?...còn lại các em này
đều là học sinh 11, 12 và đều là con nhà đàng hoàng
‚ ‚¢‚‚̕êe‚͉ïŽÐ‚ÌŽÐ’·‚¾A•ƒe‚Í’¬‚Ì“d‹C‰ïŽÐ‚Ì–ðˆõA‚»‚µ‚Ä‚ ‚¢‚‚͗¼e‚Æ‚à`˜pÅŠÖ‚ÌŠ²•”‚¾B“Á‚É‚ ‚¢‚‚͉f‰æ”o—D‚µ‚Ä‚éAã‰f‚³‚ꂽ‚Ì‚ðŠo‚¦‚Ä‚é‚©‚¢H‚³‚ç‚ɔޗ‚½‚¿‚Í‚Ý‚ñ‚Èã—¬‰Æ’ë‚Ì^–Ê–Ú‚È‚Z“ñAŽO”N¶‚¾B
sếp sòngFƒŠ[ƒ_[@kinh
doanhFŒo‰cA¤”„@điện máyF“d‹C cán
bộ hải quanFÅŠÖ‚ÌŒö–±ˆõ đàng hoàngF^–Ê–ÚE‰B‚µŽ–‚ð‚µ‚È‚¢
-Loan : sao anh không giới thiệu em,
em có phải con nhà đàng hoàng đâu
Ž„‚ð‚Ç‚¤‚µ‚ÄЉ‚È‚¢‚ÌH‚Ü‚Æ‚à‚ȉƂ̎q‹Ÿ‚¶‚á‚È‚¢‚©‚çH
-đúng rồi, giới thiệu
đi, giới thiệu đi anh Hải ơi, cho đầy đủ chứ
‚»‚¤‚¾AЉ‚Ä‚ ‚°‚ÄAЉ‚Ä‚ ‚°‚Ä‚æAHai@‚»‚ê‚Å‘S•”‚È‚ñ‚¾‚©‚炳‚ŸB@
-giới thiệu đi
‚»‚¤‚¾‚»‚¤‚¾I
-Hải : Loan, sống trong viện mồ côi
từ nhỏ, bây giờ là thành viên kỳ cựu của gánh này
viện mồ
côiFŒÇŽ™‰@ gánhFƒOƒ‹[ƒv thành
viênFƒƒ“ƒo[@ kỳ cựuF Žå‚È
Loan‚Í,¬‚³‚¢Žž‚©‚çŒÇŽ™‰@‚ňç‚Á‚½‚ñ‚¾A¡‚Í‚±‚̃Oƒ‹[ƒv‚ÌŽå‚ȃƒ“ƒo[‚¾
-Loan : và là bồ ruột của anh Hải
‚»‚µ‚ÄAHai‚Ì—öl‚¾‚æB@bồ ruộte–§‚È—öl
-đụng ghàngh nghen@
‚ ‚ŸA‚ׂÁ‚½‚èAAAB@đụng‚‚Á‚‚
-khó xử rồi@
Hai‚ª¢‚Á‚Ä‚é‚æAAAB(Î)
-Hải : đã vào chơi với gánh này, mọi
người đều là bồ ruột của nhau cả
@@ ‚±‚̃Oƒ‹[ƒv‚É“ü‚ê‚ÎAŠF‚Í’N‚Å‚à—öl“¯Žm‚¾‚æB
-mày coi kìa, dẻo miệng
ghê chưa@dẻo:_“î‚È@
‚Ù‚çA‚¤‚Ü‚¢Ž–Œ¾‚¤‚¾‚낤I
-anh Hải mà@
Hai‚¾‚©‚ç‚È‚ŸB
-Hải : ủa, thằng Hiếu đâu
Hiếu‚Í‚Ç‚±H
-Hiếu : em ...đây@
‚±‚±‚¾‚æB
-Hiếu : anh hai có bạn mới, bỏ bê em út làm tụi này đợi
muốn chết à !
-
@ bỏ bêF–Y‚ê‚éG—Ž‚Æ‚·@Žñ‚ð’·‚‚µ‚Ä‘Ò‚Á‚Ä‚¢‚éFđợi đến
dài cổ
Hai‚͉´’B‚ð–Y‚ê‚Ägiao‚Æ—V‚ñ‚ł΂©‚è‚ÅAAA‰´’B‚ÍHai‚ª‚±‚±‚Ö—ˆ‚é‚Ì‚ðŽñ‚ð’·‚‚µ‚Ä‘Ò‚Á‚Ä‚½‚ñ‚¾‚æB
-đúng rồi, đại ca chơi kỳ quá@đại ca•s—ǃOƒ‹[ƒv‚̃Š[ƒ_[‚ðŒ¾‚¤
‚»‚¤‚¾‚æAŋ߃Š[ƒ_[‚Í•Ï‚¾‚æI@
-uhm chơi kỳ quá
‚»‚¤‚¾A‚»‚¤‚¾II
-anh hai...làm cử chỉ
đẹp đi cử chỉF‘Ô“xA‘ÌŠi@cử chỉ đẹp—Ç‚¢s‚¢
@ƒŠ[ƒ_[‚ÍAAAƒ`ƒƒƒ“‚Æ‚µ‚Ä‚‚ê‚È‚¢‚ÆAAAB
-Hải : được rồi, để đền bù, mình sẽ
đưa cả bọn đi chơi một trận mát trời@đền bù•â‚¤
‚í‚©‚Á‚½‚æA‚¨˜l‚Ñ‚ÉŠF‚ð—V‚тɘA‚ê‚Äs‚Á‚Ä‚â‚낤I
-ít ra phải vậy chứ@
‚»‚¤—ˆ‚È‚‚Á‚¿‚áI
-ủng hộ đại ca 2 vé@ugvéhv‚Íu‚¨‹àv‚Ì‘Œê‚Å‚·Au1 vév ‚Í‚P‚O‚Oƒhƒ‹‚¾‚낤‚ÆŽv‚¤i’n•û‚É‚æ‚Á‚ĈႤjủng hộƒTƒ|[ƒg
‰´‚Í200o‚·‚æI
-tao nữa, góp gió
‰´‚àAAAB
-Loan : đại diện bọn con gái
—«‚ð‘ã•\‚µ‚ÄAAAB
-Giao : phần này của mình
‚±‚êAAŽ„AAAB
....................................................................................................................................
---@•s—Ç’‡ŠÔ‚ªŠC•Ó‚ŃwƒƒCƒ“‚ð@---
-Giao : không tắm hả ?@
‰j‚ª‚È‚¢‚ÌH
-Loan : lười lắm, chơi cái này ít đứa
nào khoái nước@
ƒoƒJ‚ËA’N‚à‰j‚¬‚É‚È‚ñ‚©—ˆ‚Ä‚È‚¢‚í‚æB
-Giao : cho chuyện gì? uhm..........heroin đó hả ?@
‚¾‚Á‚½‚牽‚µ‚ÉH@‚ ‚ŸAƒwƒƒCƒ“AAAH
-Loan : Hải hổng nói gì với Giao sao
? tụi này đứa nào cũng chơi cái đó
@@ @Hai‚͉½‚É‚àŒ¾‚Á‚Ä‚È‚¢‚ñ‚¾‚ËA‚Ý‚ñ‚È‚Í‚±‚±‚Ö‹z‚¢‚É—ˆ‚½‚Ì‚æB
-Giao : gan vậy !
‚ ‚«‚ꂽI@
-Loan : có gì đâu, chơi cho biết với
người ta
@‚Ç‚¤‚Á‚ÄŽ–‚È‚¢‚íA‹z‚¤‚Ì‚Í‚Ý‚ñ‚È‚Æ—F’B‚ɂȂ邽‚ß‚æB
-Giao : hút vào thấy nó làm sao hả
Loan ?@
‹z‚Á‚½‚ç‚Ç‚¤‚È‚é‚ÌH
-Loan : khó diễn tả lắm, chỉ biết
là...lúc đó mình quên hết mọi buồn bực sầu đời, hệt như cảm giác...lúc đó đó !@ sầu đờiŽâ‚µ‚¢•é‚炵
‚¤‚Ü‚Œ¾‚¦‚È‚¢‚íAŽâ‚µ‚¢Ž–‚â‚‚炢Ž–‚à‘S•”–Y‚ê‚ÄAAAH‚µ‚Ă鎞‚Ì—l‚É‚Æ‚Á‚Ä‚à‚¢‚¢‹CŽ‚¿‚É‚È‚é‚ñ‚¾‚æB
-Loan : chắc còn con gái hả, vậy thì
làm sao mà hiểu được. Vấn sẵn rồi đó, thử đi cho biết.
‚Ü‚¾ƒIƒ“ƒi‚É‚È‚Á‚Ä‚È‚¢‚ñ‚¶‚á‚È‚¢H‚¾‚Á‚½‚çA‚Ü‚¾”»‚ç‚È‚¢‚æ‚ËB@Šª‚¢‚Ä‚ ‚°‚½‚©‚ç‹z‚Á‚Ä‚Ý‚ÄB
-Giao : chả thấy gì@
‰½‚É‚àŠ´‚¶‚È‚¢‚æB
-Loan : phải như vậy đó, làm thử
coi, lần đầu hổng ghiền đâu, đừng sợ @ghiềnŽ~‚ß‚ç‚ê‚È‚¢
@@@@@‚±‚ñ‚È‚Ó‚¤‚É‚·‚é‚Ì‚æA‚â‚Á‚ÄŒ©‚ÄAAA‰‚ß‚Ä‚È‚çŽ~‚ß‚ç‚ê‚È‚‚Í‚È‚¢‚©‚çS”z‚µ‚È‚¢‚Å‚¢‚¢‚íB
-Loan : tại Giao khi hít vào gấp quá
@‚¾‚Á‚ÄAGiao‚Í‹}‚¢‚Å‹z‚¤‚©‚çAAAB
-Loan : từng hơi nhỏ như vầy thôi,
làm lại coi@ hơi‘§
‚±‚ñ‚È‚Ó‚¤‚É‚µ‚‹z‚¤‚Ì‚æA‚à‚¤ˆê“x‚â‚Á‚Ä‚²‚ç‚ñB
-Hải : anh cấm em tập cho Giao chơi
thứ này@
Giao‚É‹z‚킹‚½‚炾‚ß‚¾‚ëI
-Loan : sao vậy?@
‚Ç‚¤‚µ‚ÄH
-Hải : anh không muốn tụi mình bị
mang tiếng là lôi kéo dụ dỗ người khác. Hàng trắng mà, đâu có rẻ và đâu phải ai
cũng đủ điều kiện tư cách để chơi thứ này@
@@@@lôi kéo
dụ dỗ—U˜f‚·‚é@bị mang tiếngˆ«‚¢‚¤‚킳‚ª—§‚Â
‰´‚Í‚Ù‚©‚Ìl‚ð—U˜f‚µ‚Ĉ«‚¢•]”»‚ª—§‚‚̂ªŒ™‚È‚ñ‚¾BƒwƒƒCƒ“‚͈À‚‚Í‚È‚¢‚ñ‚¾A‚±‚ê‚ð‚â‚é‚É‚ÍðŒ‚ÆŽ‘Ši‚ª—v‚é‚ñ‚¾‚©‚ç‚ÈI
-Loan : thấy hôn, đâu phải ai cũng đủ
tư cách để chơi thứ này
•·‚¢‚½HƒwƒƒCƒ“‚ð‚â‚é‚É‚ÍŽ‘Ši‚ª‚¢‚é‚ñ‚¾‚Á‚ÄB
-Hải : vọt thôi@
s‚±‚¤‚ºI
-về sớm vậy@
‚Ü‚¾‘‚¢‚ñ‚¶‚á‚È‚¢‚ÌH
-ê tất cả tụi mình để
nguyên đồ tắm như vầy đua về cầu Sài Gòn chịu hôn đồ tắm…’…@đua‹£‘ˆ
‚¶‚áA…’…‚ð’…‚½‚܂܃TƒCƒSƒ“‹´‚Ü‚Å‹£‘ˆ‚µ‚悤B
-ok chơi luôn
@OkCs‚±‚¤‚ºI
-đây đủ chuẩn chưa ?@ chuẩn•W€@
‚±‚ê‚Å[•ªH
-Hải : em qua đi với Giao@
‚¨‘O‚ÍGiao‚Éæ‚è‚ÈAAAB
....................................................................................................................................
---@Diem‚ª“‚¢‚Ä‚¢‚é“X‚ÉGiao‚Ì•ƒe‚ª—ˆ‚Ä@---
-Ông Thành : để anh xách cho@
Ž„‚ªŽ‚Á‚Ä‚ ‚°‚悤
-Diễm : em về trước nghen@
---@“Xˆõ‚Ì“¯—»‚É@---Ž„æ‚É‹A‚è‚Ü‚·B
....................................................................................................................................
---@Hai‚Ì•”‰®‚Å@---
-Loan : làm một gbih nha@
‹z‚¢‚½‚¢‚È‚Ÿ
-Loan : để đó đi lại đây với em@
‚»‚Ì‚Ü‚Ü‚É‚µ‚ÄAŽ„‚ÆAAAB
-Hải : chưa thu đủ tiền đang bực
mình đây
W‹à‚ª‚Ü‚¾‘«‚è‚È‚¢‚Ì‚Å–Ê”’‚‚È‚¢‚ñ‚¾B
-Loan : chỗ nào còn thiếu
’N‚Ì•ª‚ª‘«‚è‚È‚¢‚ÌH
-Hải : mẹ Bảy cầu Móng@
ƒ‚ƒ“‹´‚ÌBayƒoƒ@‚³‚ñ‚¾‚æB
-Loan : mối của anh Hiếu mà, sao hổng
để ảnh đòi ? mối‚¢‚‚à‚Ì‹q
‚»‚ê‚ÍHien‚Ì‹q‚¶‚á‚È‚¢‚ÌHHien‚É‚â‚点‚½‚çH
-Hải : thằng đó giờ cũng như em, hết
hít lại chơi, chẳng nhờ vả gì được
ƒAƒCƒc‚Í‚¨‘O‚̂悤‚ÉA‚â‚è‚·‚¬‚ătƒ‰ƒtƒ‰‚¾‚©‚ç—Š‚ß‚È‚¢‚ñ‚¾B
-Loan : tại anh không muốn nhờ nữa
thôi, lúc trước cũng một tay con này thu tiền giao hàng cho anh mà
‚¾‚Á‚Ä‹M•û‚Í‚Í‚à‚¤Ž„‚É—Š‚Ý‚½‚‚È‚¢‚ñ‚Å‚µ‚åA‘O‚Í‹M•û‚ׂ̈Ƀ„ƒN‚ð”z’B‚µ‚ÄW‹à‚ðŽè“`‚Á‚Ä‚¢‚½‚Ì‚ÉB
-Hải : alô, anh đây....liền bây giờ
hả...được rồi...tới liền@
ƒAƒƒHI‰´‚¾A‚·‚®‚ÉH‚í‚©‚Á‚½A‚·‚®s‚B
-Loan : con Giao phải hôn ?
Giao‚È‚ÌH
-Hải : phải@
‚ ‚ŸA‚»‚¤‚¾B
-Loan : nó vẫn chưa thử ghàng trắngh
à?
Giao‚Í‚Ü‚¾‚â‚Á‚Ä‚È‚¢‚ñ‚Å‚µ‚åH
-Hải : đứa nào tập cho nó hút anh giết
chết
Giao‚Ƀ„ƒN‚ð‹z‚킹‚½‚çƒuƒbŽE‚·‚¼I
-Loan : ha..ha..ha@
‚ÍA‚ÍA‚Í
-Hải : bây giờ em muốn gì ?@
‰½‚ª‚¨‚©‚µ‚¢‚ñ‚¾H
-Loan : không muốn gì hết, chỉ muốn
cười thôi@
‰½‚àA‚½‚¾Î‚Á‚½‚¾‚¯AAAB
-Hải : mày cười cái gì@
‚¾‚©‚牽‚ª‰Â΂µ‚¢‚ñ‚¾I
-Loan : hum, lúc mới gặp tôi anh
cũng ra sức cấm, không cho đụng tới ghàng trắngh nhưng một mặt lại cứ rủ rê,
cho tôi ngồi bên cạnh...nhìn các anh hút, kể cho tôi nghe những cảm giác khoái
lạc khi được hút. Cuối cùng thì chả cần ai dụ dỗ, chả cần ai tập tành, tôi cũng
tự tìm đến nó để thỏa mãn sự tò mò@ cũng ra
sức cấm,Ž~‚ß‚³‚¹‚Ä‚â‚éthỏa mãn‘Öž@sức cấm‹ÖŽ~@đụng‚¿‚å‚Á‚ÆG‚é@
ʼnŽ„‚ɉï‚Á‚½‚Æ‚«A‹M•û‚ÍŽ„‚É‚à‹z‚킹‚È‚©‚Á‚½‚µƒwƒƒCƒ“‚àG‚点‚È‚©‚Á‚½‚¯‚ÇAˆê•û‚Å‚Í‹M•û‚Ì‚»‚΂ÉÀ‚炳‚ê‚Ä‚Ý‚ñ‚È‚Ì‹z‚¤‚Ì‚ðŒ©‚½‚èA‰õŠy‚Ì‹C•ª‚ð•·‚©‚³‚ꂽ‚èA‚Ý‚ñ‚È‚©‚ç—U‚í‚ê‚È‚©‚Á‚½‚µA‚â‚炳‚ê‚à‚µ‚È‚©‚Á‚½AŒ‹‹ÇŽ©•ª‚©‚çDŠïS‚Æ–ž‘«‚Ì‚½‚ß‚É‚â‚Á‚Ä‚µ‚Ü‚Á‚½B
-Hải : tao không có thì giờ, cụ thể
đi...muốn cái gì ?
‰´‚Í¡ŽžŠÔ‚ª‚È‚¢‚ñ‚¾A‰½‚ª‚µ‚½‚¢‚©‹ï‘Ì“I‚ÉŒ¾‚Á‚Ä‚Ý‚ëI
-Loan : trò cút bắt chỉ vui khi 2
bên cùng rượt đuổi, anh đã bắt được em rồi, thì còn gì thú vị nữa phải hôn ?
vai trò mới đã có Giao, cô sinh viên xinh xắn của anh thay thế. Chắc em phải rời
xa anh thôi@ trò cút bắt‚©‚‚ê‚ñ‚Ú‚Ì—V‚Ñrượt đuổi’Ç‚¢‡‚¤vai trò–ðŠ„
‚©‚‚ê‚ñ‚Ú‚µ‚Ä“ñl‚ª’Ç‚¢‚©‚¯‚Á‚±‚µ‚Ä‚¢‚ê‚Ίy‚µ‚¢‚¯‚ÇA‹M•û‚ÍŽ„‚ð•ß‚Ü‚¦‚½A‚¾‚©‚ç–Ê”’‚‚È‚‚È‚Á‚½‚ñ‚Å‚µ‚åH‚»‚Ì‘ŠŽè‚ª¡“x‚ÍGiaoA‹M•û‚ÌŽv‚¤‘f“G‚È‘åŠw¶‚É‘ã‚í‚Á‚½AŽ„‚Í‹M•û‚©‚ç—£‚ê‚È‚¯‚ê‚΂Ȃç‚È‚¢‚íB
-Hải : mày muốn vậy sao ?@
‚¨‘O‚Í•ª‚©‚ꂽ‚¢‚Ì‚©H
-Loan : đừng mày tao với em nữa, có
được không ?@
‚¨‘O‚Á‚Ä‚à‚¤ŒÄ‚΂Ȃ¢‚ÅAAAB
-Hải : thôi được, nhưng rời anh ra,
làm sao em sống được
‚í‚©‚Á‚½‚æA‰´‚©‚ç—£‚ê‚Ä‚Ç‚¤‚â‚Á‚Ä•é‚ç‚·‚ñ‚¾H
-Loan : trước khi gặp anh, em vẫn sống
cơ mà
‹M•û‚Ɖ‘O‚͈êl‚ŶŠˆ•é‚炵‚Ä‚¢‚½‚í‚æB
-Hải : trở lại nghề tiếp thị, năn nỉ
khách hàng uống cho mình từng ly rượu chai bia đó hả ?
ˆù‚݉®‚ÌŽdŽ–‚É–ß‚Á‚Ä‚¨‹q‚³‚ñ‚Ɋ¦‚È‚ª‚çˆê”t‚ˆù‚Ü‚¹‚é‚Ì‚©B
-Loan : cũng có thể@
o—ˆ‚é‚íAAAB
-Hải : nhưng rồi tiền đâu em hút,
lương tháng của cái nghề đó không đủ một ngày thuốc cho em
ƒ„ƒN‚𔃂¤‹à‚Í‚Ç‚¤‚·‚éHˆêƒ–ŒŽ‚Ì‹‹—¿‚ł͈ê“ú•ª‚̃wƒƒCƒ“‚à”ƒ‚¦‚È‚¢‚ºB
-Loan : em chưa nghĩ tới điều đó,
nhưng có lẽ em phải tìm cách cai thôi
Ž~‚߂悤‚ÆŽv‚Á‚Ä‚é‚©‚çA‚»‚ñ‚È‚±‚Æ‚Íl‚¦‚Ä‚È‚¢‚íB
-Hải : hum ........em khôi hài quá,
nói thiệt cho em biết, trong suốt cuộc đời đi chơi gắn bó với ghàng trắngh này,
anh chưa thấy ai dính vào rồi mà dứt ra được@ khôi hàiŠŠŒm‚Ègắn bóe–§‚É‚È‚é
‚Ó‚ñAo—ˆ‚à‚µ‚È‚¢Ž–‚ðAAAƒwƒƒCƒ“’†“Å‚É‚È‚Á‚½ƒ„ƒc‚ÅŽ~‚߂ꂽl‚Í‚¢‚È‚¢‚ºB
....................................................................................................................................
---@ƒfƒ‚si@---
-ma túy là tự sát!!@
–ƒ–ò‚ÍŽ©ŽEsˆ×‚¾II
-ma túy là tự sát!!@
–ƒ–ò‚ÍŽ©ŽEsˆ×‚¾II
................
---@ƒv[ƒ‹ƒo[‚Å@---
-Hưng : hê! Giao@
‚¨‚¢AGiao,
-Giao : ủa, Hưng làm gì ở đây vậy ?@
‚ ‚çAHung‚±‚±‚ʼn½‚µ‚Ä‚é‚ÌH
-Hưng : tìm Giao, đợi nãy giờ đó@
‚³‚Á‚«‚©‚çGiao‚ð’T‚µ‚Ä‚½‚ñ‚¾B
-Giao : sao biết Giao ở đây ?
@Ž„‚ª‚±‚±‚É‚¢‚鎖‚ð‚Ç‚¤‚µ‚Ä”»‚Á‚½‚ÌH
Hưng : ở trường ai mà không biết, tụi nó nói ngày nào
Giao cũng đến đây, mình kiếm chỗ nào uống nước đi
ŠwZ‚Ì’N‚Å‚à’m‚Á‚Ä‚é‚æA”Þ‚ç‚ÍGiao‚ª–ˆ“ú‚±‚±‚É—ˆ‚é‚ÆŒ¾‚Á‚Ä‚½B‚Ç‚±‚©‚Å‚¨’ƒ‚Å‚àˆù‚à‚¤‚æB
-Giao : ở đây được rồi, Hưng muốn uống
cái gì cứ kêu
‚±‚±‚Å‚¢‚¢‚æA‰½‚ªˆù‚Ý‚½‚¢‚©Œ¾‚Á‚ÄB
-Giao : làm vài cơ đi@
ƒLƒ…[‚Å‘Å‚Á‚ÄB
-Hưng : Hưng không biết chơi thứ này
@@–l‚Ç‚¤‚â‚Á‚½‚ç‚¢‚¢‚©’m‚ç‚È‚¢‚ñ‚¾B
-Giao : tìm Giao có chuyện gì vậy ?@
‚ÅAŽ„‚ɉ½‚Ì—p‚È‚ÌH
ở lớp có chuyện gì mới hôn ?
ŠwZ‚ʼn½‚©•Ï‚í‚Á‚½Ž–‚ ‚Á‚½‚ÌH
-Hưng : Giao nghỉ học hoài, coi chừng
bị cấm thi và lưu ban đó@ cấm thiŽŽŒ±‚ªŽó‚¯‚ç‚ê‚È‚¢
Giao‚Í‚æ‚‹x‚Þ‚©‚çAŽŽŒ±‚ªŽó‚¯‚ç‚ê‚È‚¢‚µiŠw‚Å‚«‚È‚¢‚©‚à‚µ‚ê‚È‚¢AAAB@30“úŠwZ‚Ös‚©‚È‚¢‚ÆŽŽŒ±‚ªŽó‚¯‚ç‚ê‚È‚¢
-Giao : hổng sao, Giao canh rồi, chỉ
nghĩ vừa đủ để không phạm quy chế@CanhŒ©Žç‚é
‘åä•vA”»‚Á‚Ä‚é‚íB‹K‘¥‚ðŽç‚邽‚ß‚É‚Í‚Ü‚¾[•ª‹x‚ß‚é‚íB
-Hưng : Giao biết ở trường tụi nó
nói sao không ?@
ŠF‚ª‰½‚ÄŒ¾‚Á‚Ä‚é‚Ì‚©’m‚Á‚Ä‚é‚Ì‚©H
-Giao : nói sao ?@
‰½‚ÄŒ¾‚Á‚Ä‚é‚ÌH
-Hưng : nói Giao đang chơi với một
băng gxì keh..quậy lắm
Giao‚Íŋ߃„ƒN’†‚Ì•s—ǃOƒ‹[ƒv‚Æ—V‚ñ‚Å‚¢‚é‚Á‚ÄAƒzƒ“ƒg‚Ɉ«‚¢‚â‚‚炾B
-Giao : đứa nào nói vậy?@
’N‚ªŒ¾‚Á‚Ä‚é‚ÌH
-Hưng : mấy đứa năm thứ 3, có lần
đánh nhau với Hưng ở căng tin đó căng tincanteen ”„“X
‚±‚Ì‘OA”„“X‚Ì‘O‚Å–l‚ÆŒ–‰Ü‚ð‚µ‚½ŽO”N‚Ì‚ ‚¢‚‚炾‚æA
-Giao : rồi sao nữa?
@ ‚»‚ê‚ÅH
-Hưng : tụi nó nói mấy đứa con trai
hay đến đón Giao trước cổng trường đều là dân nghiện ma túy
ŠwZ‚Ì–å‚Ì‘O‚ÅGiao‚ð‘Ò‚Á‚Ä‚¢‚é‚̂̓wƒƒCƒ“‚ð‚â‚Á‚Ä‚él‚¾‚Á‚ÄB
-Giao : đồ mất dạy
ƒCƒ„‚Èl’B‚¾‚íB
-Giao : rồi Hưng có tin lời nó hôn ?
@@@@@‚»‚ê‚ÅHung‚ÍM‚¶‚½‚ÌH
-Hưng : không tin lắm nhưng...Giao
cũng phải nên coi chừng @coi chừng‹C‚ð‚‚¯‚é
M‚¶‚Ä‚È‚¢‚¯‚ÇAAAGiaoA‹C‚ð‚‚¯‚ë‚æB
-Giao : coi chừng gì, nói thiệt Hưng
nhe, bọn đó toàn là con nhà khá giả đàng hoàng, mình chưa chắc bằng người ta
đâu, ở đó mà nói
‰½‚ð‹C‚ð‚‚¯‚ë‚Á‚ÄHƒzƒ“ƒg‚Ì‚±‚Æ‚ðŒ¾‚¤‚ÆA”Þ‚ç‚ÍŽ„‚½‚¿‚æ‚è^–Ê–Ú‚Å—T•Ÿ‚ȉƂ̎q‚È‚Ì‚æA‚¾‚©‚爫‚¢‚Ó‚¤‚ÉŒ¾‚¤‚Ì‚ÍŽ~‚ß‚Ä‚æB
-Hưng : nhưng cái tay chạy xe bự bự
thỉnh thoảng vẫn chở Giao đó, Hưng có cảm giác hắn không đàng hoàng
‘å‚«‚ȃoƒCƒN‚ÅŽžXGiao‚ð悹‚Ä‚élA–l‚̓AƒCƒc‚ª^–Ê–Ú‚¾‚Æ‚ÍŽv‚í‚È‚¢‚ÈB
---@‚»‚̃v[ƒ‹ƒo[‚ÉHai‚ªŒ»‚ê‚é@---
-Hải : Giao ! chờ anh lâu chưa ?
Giao!@‘Ò‚Á‚½‚©‚¢H
-Giao : anh Hải bạn Giao, Hưng học
chung lớp với em....@
—Fl‚ÌHai,@“¯‹‰¶‚ÌHungB
-Hải : hân hạnh@
‹X‚µ‚AAAB
-Giao : thôi cám ơn Hưng nhe, có gì
vô trường tụi mình sẽ nói chuyện sau
Hưng nè ! bài vở mấy hôm Giao nghĩ nhớ photo lại dùm nhe
!@ bài vởƒm[ƒg
Hung‚Ü‚½‚ËA‰½‚©‚ ‚Á‚½‚ç‚ ‚Æ‚ÅŠwZ‚Å‚ËB@Hung‚ËA‹x‚ñ‚¾•ª‚̃m[ƒg‚̃Rƒs[‚¨Šè‚¢‚ËB
-Hải : sao bữa nay lại có thằng cù lần
nào đến kiếm em vậy ?@ cù lần“cŽÉŽÒE‚®‚¸‚®‚¸‚µ‚½A‚Ì‚ë‚Ü‚È
‰½‚Å‚ ‚ñ‚È“cŽÉ‚à‚ñ‚ª‚¨‘O‚ð’T‚µ‚É—ˆ‚é‚ñ‚¾‚æH@
-Giao : thông báo chuyện học hành ở
trường đó mà
ŠwZ‚̕׋‚Ì‚±‚Æ‚ð’m‚点‚É—ˆ‚½‚¾‚¯‚æB
-Giao : còn anh, chuyện em nhờ anh,
làm được hông?
‚Ë‚¥A‹M•û‚É—Š‚Ý‚½‚¢‚±‚Æ‚ª‚ ‚é‚ñ‚¾‚¯‚Ço—ˆ‚éH
-Hải : đồ bỏ, khi nào em cần ?
‚¨ˆÀ‚¢Œä—p‚¾‚æA‚¢‚‰½‚¾‚¢H
-Giao : ngày mai@–¾“ú‚æB
....................................................................................................................................................
---@Giao‚Ì•ƒ‚Ì’a¶“úEƒ}ƒ“ƒVƒ‡ƒ“‚Å@---
-Diễm : anh ơi, trưa anh có về hôn ?@
‚Ë‚¥ƒAƒiƒ^A’‹‚É‹A‚é‚ÌH
-Ông Thành : có chứ, chắc là anh xin
nghỉ buổi chiều luôn
‚ ‚Ÿ‹A‚é‚æA’‹‚©‚ç‹x‚Ý‚ª–Ⴆ‚»‚¤‚¾‚æB
---@‚»‚±‚ÖGiao‚ª‚â‚Á‚Ä—ˆ‚é@---
-Giao : ba sửa soạn đi làm hả ? con
mang quà đến mừng sinh nhật ba
‚¨•ƒ‚³‚ñA‰½‚ÌŽx“x‚‚ð‚µ‚Ä‚¢‚é‚ÌH‚¨•ƒ‚³‚ñ‚Ì’a¶ƒvƒŒƒ[ƒ“ƒgŽ‚Á‚Ä‚«‚½‚Ì‚æB
-Ông Thành : cám ơn con, vào nhà
đã........
‚ ‚肪‚Æ‚¤A‚Ü‚Ÿ“ü‚è‚È‚³‚¢B
con ngồi đi
con.....Diễm ơi, có Giao tới nè
@À‚Á‚ÄAAADiem‚âIAGiao‚ª—ˆ‚½‚æB
-Diễm : Giao tới chơi hả anh@
Giao‚ª—ˆ‚½‚Á‚ÄH
-Giao : hôm nay sinh nhật mà ba vẫn
phải đi làm à@
¡“ú‚Í‚¨•ƒ‚³‚ñ‚Ì’a¶“ú‚È‚Ì‚ÉAŽdŽ–‚És‚Á‚¿‚Ⴄ‚ÌH
-Ông Thành : sinh nhật của ba chứ có
phải sinh nhật của nhà trường đâu mà nghỉ.........ờ hôm nay ba có mời cả má và
bác Định
Ž„‚Ì’a¶“ú‚ÍŠwZ‚É‚ÍŠÖŒW‚È‚¢‚©‚ç‹x‚Ý‚É‚È‚ç‚È‚¢‚æAAA¡“úA‚¨•ê‚³‚ñ‚ÆDinh‚³‚ñ‚ð—U‚Á‚½‚æB
-Giao : dạ, má có điện thoại cho con
biết@
‚¤‚ñA‚¨•ê‚³‚ñ“d˜b‚ÅŒ¾‚Á‚Ä‚½B
-Diễm : chào Giao...lâu quá..!sao khỏe
hông ? Giao
‚â‚ŸAGiaoAAA‹v‚µ‚Ô‚è‚ËAŒ³‹CH
-Ông Thành : à, chuyện học hành của
con ra sao ? tốt chứ hả ?
ŋߕ׋‚Í‚Ç‚¤‚È‚ñ‚¾A‚¢‚¢‚Ì‚©H
-Giao : dạ
@‚¤‚ñAAAB
-Ông Thành : ờ... nghe má nói con
thuê nhà ở chung với mấy bạn trong lớp
‚¨•ê‚³‚ñ‚É•·‚¢‚½‚¯‚ÇA“¯‹‰¶‚̃Aƒp[ƒg‚ÉZ‚Þ‚ñ‚¾‚Á‚ÄH
-Giao : dạ......con xin phép về, chiều
con sẽ tới với má@
‚¤‚ñB‚»‚ë‚»‚ë‹A‚é‚íA’‹‚©‚炨•ê‚³‚ñ‚ƈê‚É—ˆ‚é‚ËB
-Diễm : Giao, ở lại chơi chiều dự
sinh nhật luôn
@GiaoC’a¶ƒp[ƒeƒB‚̌㔑‚Ü‚Á‚Ä‚¢‚«‚È‚³‚¢‚æB
-Giao : không được.... sáng nay Giao
có mấy tiết học quan trọng
@ @@o—ˆ‚È‚¢‚íA¡“ú‚Ì’©‘åØ‚ÈŽö‹Æ‚ª‚ ‚é‚©‚çAAAB
-Ông Thành : thôi được rồi, ba cũng
phải đến trường ngay bây giờ, chiều mình sẽ gặp nhau nói chuyện nhiều
‚¶‚áAŽ„‚à‚à‚¤ŠwZ‚És‚©‚È‚‚Ä‚Í‚È‚ç‚È‚¢A—[•û‚Ü‚½‰ï‚¨‚¤B
-Giao : dạ@
‚¤‚ñB
-Diễm : nè Giao, chiều nhớ tới sớm
nghen
@GiaoA‘‚—ˆ‚Ä‚ËB
-Ông Thành : không lúc nào ba muốn
con phải ra ở riêng một mình như vầy, con cứ suy nghĩ lại đi, phòng của con ba
vẫn giữ y nguyên như hồi nào
‚¢‚Â‚Å‚à‚¨‘O‚Ɉêl‚ŶŠˆ‚³‚¹‚½‚‚È‚¢Al‚¦‚Ä‚¨‚‚ñ‚¾‚æA‚¨‘O‚Ì•”‰®‚Í‚»‚Ì‚Ü‚Ü‚É‚µ‚Ä‚¨‚¢‚Ä‚ ‚é‚©‚çB
-Giao : mình nói chuyện đó lúc khác
đi ba, trễ giờ con rồi
‚»‚ñ‚Șb‚Í‘¼‚ÌŽž‚É‚ËA‚¨•ƒ‚³‚ñBŽ„‚à‚¤ŽžŠÔ‚ª‚È‚¢‚©‚çB
-Ông Thành : ba cũng trễ giờ rồi, ba
đi nghen
Ž„‚à’x‚ê‚é‚æA‚¶‚á‚Ës‚Á‚Ä—ˆ‚é‚ËB
...........
---@—X•Ö”z’B‚ª@---
-chị có thơ@
ŽèŽ†‚Å‚·‚æI
-Diễm : cảm ơn anh
‚ ‚肪‚Æ‚¤B
...........
---@•s—Ç‚ª‰Ÿ‚µ“ü‚Á‚ÄAAA@---
-Diễm : ai đó...ai đó@
’N‚©I’N‚©I
-......................................
---@•ƒe‚Ì‹³Žº‚ÅAAA---
-xin lỗi các em, thầy Thành...thầy lên phòng Hiệu Trưởng
ŠF‚³‚ñA‚¿‚å‚Á‚ÆŽ¸—çIThanh涂·‚®‚ÉZ’·Žº‚Ös‚Á‚Ä‚‚¾‚³‚¢B
-Ông Thành : ngay bây giờ
‚·‚®‚ÉH
-ngay bây giờ
‚·‚®‚É‚Å‚·B
......................................................................................................................................................
---@Diem‚ª•s—Ç‚ÉP‚í‚ê‚é@---
-Giang : con nhỏ này ngon thiệt mậy,
mày trước hay tao trước
‚¢‚¢—‚¾A‚¨‘O‚ªæ‚©A‰´‚ªæ‚©AAAB
-Mạnh : mày làm gì gấp quá vậy, từ từ
cái đã...làm 1,2 tép cho nó sung@ sungF‹»•±‚É‚È‚éGG—͂Ɉì‚ê‚é
‚ ‚í‚Ä‚é‚ÈA‚PC‚QŒÂ‚ð‹z‚Á‚Ä‚©‚ç‚ä‚Á‚‚è‚Æ‚ÈAAAB
......................................................................................................................................................
---@EˆõŽº‚Å@---
-Ông Thành : chẳng lẽ vì chuyện tôi
lấy Diễm họ cách chức tôi@ cách chứcŠuEE‰ðŒÙ
Diem‚ÆŒ‹¥‚·‚é‚Ȃ玫”C‚³‚¹‚é‚Á‚ÄH
-đó là điều mình phải
tự hiểu, mặc dù không ai ghi nó ra trong quyết định này
thực ra một ông thầy giáo lấy cô học trò
làm vợ, đó là điều bình thường trong thời đại bây giờ, nhưng mà anh nên nhớ rằng
ngoài cương vị thầy giáo ra, anh còn là... một ông phó hiệu trưởng của trường
này
tôi cũng hoàn toàn bất ngờ về quyết định
này, nhưng mà đó là ý kiến của cấp trên
‚»‚ñ‚ÈŽ–‚ÍŽ©•ª‚Ål‚¦‚Ä‚‚¾‚³‚¢B‹K‘¥‚É‚Í‘‚¢‚Ä‚Í‚È‚¢‚¯‚ÇA¡‚Ì¢‚Ì’†‚É‚Í涂ª¶“k‚ÆŒ‹¥‚·‚鎖‚È‚ç•’Ê‚É‚ ‚邯‚ÇA‹M•û‚Í涂¾‚¯‚Å‚È‚‚±‚ÌŠwZ‚Ì•›Z’·‚Å‚à‚ ‚é‚ñ‚Å‚·‚æBŽ„‚à‚±‚ÌŒˆ’è‚É‹Á‚¢‚½‚¯‚ÇA‚»‚ê‚ÍãŽi‚̈ӌ©‚¾‚©‚çŽd•û‚ª‚È‚¢B
-Ông Thành : hum, nếu tôi quan hệ
lén lút không đăng ký kết hôn chính thức với Diễm, có lẽ cấp trên đã không biết@ lén lútF‚±‚Á‚»‚è
‚à‚µ”Þ—‚Æ‚ÌŠÖŒW‚ð”é–§‚É‚µ‚ijŽ®‚ÉŒ‹¥‚µ‚È‚©‚Á‚½‚çAãŽi‚É‚Í’m‚ç‚ê‚È‚©‚Á‚½‚ñ‚Å‚·‚æB
-đừng chua chát như vậy
không tốt, cấp trên họ cũng có cái lý của họ, à.. để tôi gởi anh món
quà.........sinh nhật vui vẽ nhé@ chua
chátF‹ê’ɂ̂悤‚ÉŒ¾‚¤G‚·‚Á‚Ï‚¢
‚»‚ñ‚È•—‚ÉŒ¾‚í‚È‚¢‚Å‚‚¾‚³‚¢‚æBã‘w•”‚É‚Íã‘w•”‚Ì—‹ü‚ª‚ ‚é‚ñ‚Å‚·‚æAAAB‚ ‚»‚¤‚¾A‹M•û‚ɃvƒŒƒ[ƒ“ƒg‚ª‚ ‚éAAAB‚¨’a¶“ú‚¨‚ß‚Å‚Æ‚¤I
-Ông Thành : chiều nay anh cũng phải
tới chứ ? nhận lời rồi mà
‚ ‚È‚½‚à—ˆ‚é‚ñ‚Å‚µ‚åH‚»‚¤‚¨‚Á‚µ‚á‚Á‚Ä‚Ü‚µ‚½‚æ‚ËB
-rất tiếc, tôi mới có
một cái hẹn đột xuất rất quan trọng@ đột xuất“Ë‘Ro‚é
Žc”O‚Å‚·‚ªA‘åØ‚È—pŽ–‚ª‹}‚Éo—ˆ‚½‚à‚Ì‚ÅAAAB
-Ông Thành : Diễm đang có thay được
ba tháng, mình chỉ sợ khi cô ấy sinh con, cấp trên biết lại đình chỉ không cho
mình dạy học@ đình chỉ’âŽ~‚·‚é@có thay”DP‚·‚é
Diem‚Í”DPŽOƒ–ŒŽ‚È‚ñ‚Å‚·‚æB”Þ—‚ªŽq‹Ÿ‚ð¶‚ÞŽ–‚ðãŽi‚ª’m‚Á‚½‚çAŽ„‚ð‚à‚¤‹³’d‚É—§‚½‚¹‚È‚¢‚Ì‚©S”z‚È‚ñ‚Å‚·‚æB
-ha ha ha@
‚Í‚ŸA‚»‚¤‚Å‚·‚ËAAAB
......................................................................................................................................................
---@Diem‚ª–\s‚³‚ê‚Ä•a‰@‚Ö’S‚¬ž‚Ü‚ê‚ÄAAA@---
-Y tá: thương tích bên ngoài thì
không sao nhưng cô ấy đã bị sẩy thay. Bị hôn mê sâu như vầy, bệnh nhân dễ bị...ảnh
hưởng tâm thần về sau này, người nhà phải coi chừng đó
thương
tích bên ngoàiFŠO@sẩy thayF—¬ŽY‚·‚é@hôn mêF¨–À
‰ö‰ä‚Ì‚Ù‚¤‚Í‘åä•v‚Å‚·‚ªA—¬ŽY‚µ‚Ä‚µ‚Ü‚¢‚Ü‚µ‚½B¡‚±‚̂悤‚ɨ‡‚µ‚Ä‚¢‚Ü‚·‚ªA¡ŒãŠ³ŽÒ‚³‚ñ‚͈ÀÃó‘Ô‚É‚µ‚Ä‚¨‚¢‚ĉº‚³‚¢B¡Œã¸_“I‚ɉe‹¿‚ðŽó‚¯‚é‰Â”\«‚ª‚ ‚è‚Ü‚·‚Ì‚Å‹C‚ð•t‚¯‚ĉº‚³‚¢B
-Mẹ Diễm : hu..hu.. con ơi@
‚ ‚ŸA–º‚æAAAB
-công an: cho hỏi bệnh nhân Diễm nằm ở đâu ạ ?@
‚·‚¢‚Ü‚¹‚ñAŠ³ŽÒ‚³‚ñ‚ÌDiem‚Í‚Ç‚±‚Å‚·‚©H
-Y tá : ở trỏng ớ@bệnh nhânFŠ³ŽÒ‚³‚ñ@nạn nhânF”íŠQŽÒ
@’†‚É‚¢‚Ü‚·B
-công an: xin lỗi ở đây ai là người nhà của nạn nhân ạ?@
‚·‚¢‚Ü‚¹‚ñA”íŠQŽÒ‚Ì‚²‰Æ‘°‚Ì•û‚Í‚Ç‚È‚½‚Å‚·‚©H
......................................................................................................................................................
---@‹ó‚«’n‚ÅHai‚ª–\s‚µ‚½“z‚ð‚â‚è‚·‚¬‚¾‚Æ‚¢‚È‚ß‚éAAA@---
-Hải : mẹ, tụi bây làm như vậy là chết
tao rồi, ai biểu tụi bây làm như vậy hả ? mẹFiˆ«Œû‚ðŒ¾‚¤Žž‚ÌŒ¾—tj
‚¨‘O‚ÈA’N‚ª‚»‚±‚Ü‚Å‚â‚ê‚Á‚ÄŒ¾‚Á‚½H‚Ô‚ÁŽE‚·‚¼I
-Mạnh : thì anh biểu chứ ai@
ŒZ‹M‚ªŒ¾‚Á‚½‚¶‚á‚È‚¢AAAB
-Hải : mẹ, tao nói mày làm như vậy hồi
nào, hả
‚¨‘O‚ÈA‚¢‚‰´‚ª‚»‚±‚Ü‚Å‚â‚ê‚Á‚ÄŒ¾‚Á‚½H
-Giang : anh đừng nổi nóng, cũng phải
thông cảm cho tụi này chứ... cũng biết là anh chỉ muốn cảnh cáo làm nhục nó sơ
sơ thôi. Nhưng lúc đó 2 tụi này mới hít xong, phê quá, đâu còn nhớ@@@ thông cảmF‹¤Š´@cảnh cáoFŒx@làm nhụcF—½J‚·‚é
‚»‚ñ‚È‚É“{‚ç‚È‚¢‚Å”»‚Á‚ĉº‚³‚¢‚æAŒZ‹M‚Ì–½—ß‚ÍAƒAƒCƒc‚É‚µŒx‚µ‚Ä‚¢‚½‚Ô‚Á‚Ä‚â‚ê‚Á‚ÄA‚Å‚à‚»‚ÌŽžƒwƒƒCƒ“‚ð‹z‚Á‚ătƒ‰ƒtƒ‰‚¾‚Á‚½‚©‚ç”»‚ç‚È‚‚È‚Á‚Ä‚µ‚Ü‚Á‚½‚ñ‚¾‚æB
-Mạnh : anh Hải thông cảm, trước khi
lẻn vào nhà, mỗi đứa đã làm vài gtéph lấy can đảm, với lại tướng con nhỏ đó
ngon quá, chịu không nổi, đúng không mậy ?
lẻn vào nhàF‰Æ‚ðN“ü‚·‚é@@can đảmFŠÌ’_
ŒZ‹MA‹–‚µ‚ĉº‚³‚¢‚æB‰Æ‚É“ü‚é‘O‚É‚³A“x‹¹‚ð•t‚¯‚邽‚߉½ŒÂ‚©‹z‚Á‚½‚µAAA‚»‚ê‚ɃAƒCƒc‚Í”ül‚¾‚Á‚½‚ñ‚ʼn䖂ªo—ˆ‚È‚‚È‚Á‚½‚ñ‚¾‚æB‚ÈA‚»‚¤‚¾‚ëH
-Giang : mày im cái miệng thúi đi
@@ ‚¨‘O‚Í‚µ‚á‚ׂ肷‚¬‚È‚ñ‚¾‚æI
-Mạnh : anh Hải...! còn gtéph nào hôn ?@
ŒZ‹MAAƒ„ƒN‚ ‚Á‚½‚牺‚³‚¢‚æB
-Mạnh : cảm ơn anh
@‚ A‚Ç‚¤‚àAAAB
-Hải : còn mày nữa, chơi hông ?
@‚¨‘O‚ÍAAAH
-Hải :
Đ.mẹ đi chơi mà còn tự ái nữa, làm một tép cho vui@Đ mẹFiˆ«Œû‚ðŒ¾‚¤Žž‚ÌŒ¾—tjtự ái•‚‹C
‚¨‘O‚à‹z‚¢‚½‚¢‚ñ‚¾‚ëH@ˆê‚‚â‚é‚©‚ç‹z‚¢‚ÈB
-Giang : chơi thì cũng có dăm bảy đường
chơi, nói thiệt nha, Hải giang hồ sau tụi này lâu lắm, cũng vì nể cách chơi nên
mới ra giúp Hải@@
giang hồ@F‚ ‚¿‚炱‚¿‚ç‚ð•ú˜Q‚·‚éŽÒ‚ðŽw‚·AuHai
giang hov‚ÍHai‚Ì–¼Ì@dăm bảy đường chơi@inăm bảy đường chơij‚TC‚V—V‚Ñ•û@nểFŒh‰“‚·‚éE‘¸Œh‚·‚é@cách
chơiF—V‚Ñ•û
—V‚Ñ•û‚Á‚Ä‚Ì‚Í‚¢‚ë‚¢‚ë‚ ‚邯‚Ç‚³A‚Ù‚ñ‚Æ‚Ì‚±‚ÆŒ¾‚¦‚ÎAHai‚͉´“™‚Ì‚â‚é‚Ì‚ðŒ©‚ÄŠy‚µ‚ñ‚Å‚¢‚éAAA‚Ü‚Ÿ‚»‚Ì‚â‚è•û‚ð‘¸d‚·‚é‚©‚炱‚»Hai‚ðŽè“`‚Á‚Ä‚é‚ñ‚¾‚¯‚ÇAAAB
-Mạnh : mẹ mày, không giúp nó lấy bột
mì ra mà hít à@ mẹ màyFiˆ«‚¢Œû‚ðŒ¾‚¤Œ¾—tj
‚¨‘O‚ÈAHai‚ÌŒ¾‚¤Ž–‚ð•·‚©‚È‚¢‚ÆA”ž‚Ì•²‚ð‹z‚¤‚±‚ƂɂȂ邺I
-Giang : mẹ@
‚»‚ñ‚ÈAAAB
-Hải : chuyện qua rồi thì thôi,
nhưng phải nhắc để huynh đệ nhớ, cà chớn là chết hết cả đám, đừng giỡn mặt với
tụi cảnh sát hình sự....cả em nữa, để lộ một cái gì ra là coi như xong phim
cà chớnFàÂàÏ@giỡn mặtFç’k‚·‚éA‹Y‚ê‚é@cảnh sát
hình sự@ŒYŽ–ŒxŽ@@lộFŒ»‚ê‚éG˜Io‚·‚é@@xong
phimi‘Œêj@‰f‰æÏ‚ÞAƒGƒ“ƒh
‚â‚Á‚½Ž–‚ÍŽd•û‚ª‚È‚¢‚ªAƒwƒ}‚µ‚½‚ç‚·‚ׂõ‚å‚Áˆø‚©‚ê‚é‚ñ‚¾‚¼IŒxŽ@‚ð‚È‚ß‚é‚ñ‚¶‚á‚È‚¢‚¼I‚¨‘O‚à‚¾A‚¿‚å‚Á‚Æ‚Å‚àƒ{ƒ‚ªo‚½‚ç‚»‚±‚ŃWEƒGƒ“ƒh‚¾‚ºI
.....................................................................................................................................................
---@Loan‚ª‚¢‚‚à‚̃Iƒo‚³‚ñ‚©‚烄ƒN‚ðƒcƒP‚Å”ƒ‚¨‚¤‚Æ‚µ‚Ä‚¢‚é‚Ì‚¾‚ª---
-ƒIƒo‚³‚ñ@: xong rồi, thôi đi
đi... lẹ lên, coi chừng công an đó
@‘¼‚ÌŽáŽÒ‚É”„‚Á‚Ä‚©‚çAAAI‚í‚Á‚½‚©‚çs‚«‚ÈA‹}‚¢‚ÅA‹C‚ð‚‚¯‚Ä‚ÈB@
-ƒIƒo‚³‚ñ@Fbữa nay có tiền mới lấy
nghen, kẹt lắm rồi đó, thiếu vốn rồi
Loan‚ɑ΂µ‚ÄAAA@¡“ú‚Í‚¨‹à‚Í‚È‚©‚Á‚½‚甄‚ç‚È‚¢‚©‚ç‚ËA¢‚é‚Ì‚æ‚ËAŽ‘‹à‚à‘«‚è‚È‚‚È‚Á‚Ä‚«‚½‚µAAAB
-Loan : cho lấy thêm 2 bi nữa, có gì
tính luôn@ tínhŒvŽZ‚·‚é
‚QŒÂ’¸‘ÕAŒã‚Å‘S•”•¥‚¤‚©‚çAAAB
-ƒIƒo‚³‚ñ@Fcái gì ? lấy chịu nữa
hả, thôi dẹp@ thôi dẹp”„‚ê‚È‚¢
‰½‚¾‚Á‚ÄH@Š|‚¯‚Å”ƒ‚¤Hƒ_ƒ‚¾‚æB
-Loan : chị thông cảm đi, 2 bi này nữa
thôi ..mà
‚Ë‚¥‚¨Šè‚¢A‚QŒÂ‚¾‚¯‚¾‚©‚çAAAB
-ƒIƒo‚³‚ñ@Fkhông được đâu, mày lần
nào cũng là lần chót hà, tụi thằng Hải đâu ? tự nhiên ngu bỏ nó, bỏ nó làm chi
ƒ_ƒ‚¾‚æI‚¨‘O‚Í‚¢‚Â‚à‚±‚ꂪŌケ‚ꂪŌã‚Á‚ÄAAA‚Ç‚¤‚µ‚Ä“Ë‘RHai‚̃Oƒ‹[ƒv‚ðŽ~‚ß‚½‚ñ‚¾‚¢ƒoƒJ‚¾‚æB
-Loan : thôi mà, nói chuyện đó nữa
làm gì, lấy giùm em 2 bi nữa đi
‚»‚ñ‚ÈŽ–‚ðŒ¾‚í‚È‚¢‚ÅA‚QŒÂ’¸‘ÕI
-ƒIƒo‚³‚ñFcon nhỏ này mày biết
tính tao mà, không là không
‚¨‘O‚ÍŽ„‚Ì«Ši‚ð”»‚Á‚Ă邾‚ëAƒ_ƒ‚È‚à‚̂̓_ƒ‚È‚ñ‚¾I
-Loan : trời ơi, chị ác quá
@‚Ë‚¥A‚»‚ñ‚ÈŽ–Œ¾‚í‚È‚¢‚Å‚³‚ŸAAAB
-ƒIƒo‚³‚ñ@Fthôi đi chỗ khác đi, ở
đó lải nhải hoài, công an đó.. đi đi ...đi đi....thôi@lẹlải nhảiF“¯‚¶‚±‚Æ‚ðŒJ‚è•Ô‚·
‚Ç‚±‚©‘¼Š‚Ös‚«‚ÈA‚»‚±‚Ȃ甄‚Á‚Ä‚‚ê‚邾‚낤‚æAŒxŽ@‚ª—ˆ‚½Is‚«‚ÈAAA‘‚AAAB
......................................................................................................................................................
---@ƒv[ƒ‹ƒo[‚Ì“Xˆõ‚ªV•·‚ð“Ç‚Ý‚È‚ª‚çAAA---
-hổm rày không thấy mấy
anh chị đó ghé đây chơi
Å‹ßA”Þ‚ç‚Í‚±‚±‚Ö‚Í—ˆ‚È‚¢‚Å‚·‚ËB
-trời ơi mày coi nè,
hút heroin xong, xông vào nhà người ta, cưỡng hiếp vợ người ta, tụi này rủ -tù
là cái chắc, mày coi đi@cưỡng hiếpF‹Š@rủ tùÙ”»‚É‚©‚¯‚ç‚ê‚é
‚Ù‚çAƒwƒƒCƒ“‚ð‹z‚Á‚ÄA‘¼l‚̉ƂÉN“ü‚µ‚ÄA‰œ‚³‚ñ‚ð‹Š‚µ‚ÄAƒRƒCƒc‚ÍŒY–±Š‚É“ü‚é‚ׂ«‚¾AŒ©‚ÄI
-đâu, đưa coi@
‚Ç‚ê‚ǂꌩ‚¹‚ÄAAAB
....................................................................................................................................................
---@Hung‚ªGiao‚ׂ̈ɃRƒs[‰®‚Ńm[ƒg‚ðƒRƒs[AAA---
-Hưng : lác nữa anh đóng bìa dùm
luôn@đóng bìaF–{‚É•\Ž†‚ð•t‚¯‚é@
‚ ‚Æ‚Å•\Ž†‚ð•t‚¯‚Ä‚à‚ç‚¢‚Ü‚·‚©H
-giống mấy lần trước
chứ gì, anh yên tâm đi@
‘O‚Æ“¯‚¶‚Å‚¢‚¢‚Å‚·‚©H”C‚¹‚Ä‚‚¾‚³‚¢
-Hưng : lần nào photo bài cho Giao,
Hưng cũng ra đây, hôm qua phòng đào tạo kêu lên có gì căng
không? phòng đào tạoFiŠwZ‚Å‚ÍŠw¶‚ÉŠÖ‚·‚鎺jŠw¶‰Û@căng‘åØ‚ÈŽ–E’£‚é
Giao‚ɃRƒs[‚µ‚Ä‚â‚鎞‚Í‚¢‚Â‚à‚±‚±‚Å‚·‚é‚ñ‚¾‚æBð“úAŠw¶‰Û‚©‚çŒÄ‚΂ꂽ‚͉̂½‚¾‚Á‚½‚ÌH
-Giao : thì phải làm cam kết với mấy
thầy để được phép thi lại, kỳ này mà rớt kể như tiêu luôn
cam kết•ÛØ@rớt—Ž‚¿‚é@kể như‚Ý‚È‚·tiêu luônÁ‚·
ÄŽŽŒ±‚ðŽó‚¯‚邽‚ß‚É涒B‚Ƙb‚µ‡‚Á‚½‚ÌA¡‰ñ‚ÌŽŽŒ±‚É—Ž‚¿‚é‚Æ—¯”N‚É‚È‚Á‚Ä‚µ‚Ü‚¤‚©‚çB
-Hưng : không có gì ghê ghớm đâu,
Giao chịu khó thuộc bài là được chịu khó“w—Í‚·‚é@thuộc bàiˆÃ‹Lghê ghớm”ߌ€
S”z‚·‚鎖‚Í‚È‚¢‚æA“w—Í‚µ‚ĈËL‚µ‚½‚ç‘åä•v‚¾‚ÆŽv‚¤‚æB
-Giao : thì cũng phải ráng @
‚ ‚ŸAŠæ’£‚éI
......
---@•s—Ç’‡ŠÔ‚ªGiao‚ð—U‚¢‚É—ˆ‚é@---
-Giao hú hu...hú hu@GiaoAAAGiao,,,.I
-trời ơi mày ở đây mà
tụi tao hổng biết, đứng chờ ở cổng trường nãy giờ đó
‚±‚±‚É‚¢‚鎖‚ð’m‚ç‚È‚©‚Á‚½‚©‚çA‚³‚Á‚«‚¸‚Á‚Æ‚©‚çŠwZ‚Ì–å‚Å‘Ò‚Á‚Ä‚¢‚½‚ñ‚¾‚æB
-Giao : có chuyện gì hôn ?
‰½‚©—p‚È‚ÌH
-buồn quá, rủ đi quậy
thôi, anh Hải không cho tụ tập ở quán bi da nữa
‚‚ê‚È‚¢‚È‚ŸB@Hai‚ÍAƒrƒŠƒ„[ƒh‚Ì“X‚É‚Í—ˆ‚é‚È‚Á‚ÄŒ¾‚¤‚µA‚Ç‚±‚©—V‚Ñ‚És‚±‚¤‚æB
-anh Hải kỳ quá
@•Ï‚ÈŽ–‚¢‚¤‚ËAHai‚ÍB
-Giao : bữa nay phải học, chuẩn bị
thi lại mấy môn, chắc đi hổng được quá@@mônŠw‰È
ÄŽŽŒ±‚Ì€”õ‚ª‚ ‚é‚©‚ç¡“ú‚͕׋‚µ‚È‚‚¿‚á‚È‚ç‚È‚¢‚ÌA‚¾‚©‚çs‚¯‚È‚¢‚íB
-trời ơi, coi nữ chúa
kìa, nói vậy mà nghe được hả@nữ chúaƒŠ[ƒ_[‚Ì—@coi ` kìa‚Ñ‚Á‚‚è‚Ìó‘Ô@coi kia’ˆÓ‚ÌŒ¾—tƒzƒ‰ƒzƒ‰I
‚¦‚¦‚ÁIŒZ‹M‚Ì—‚ª•×‹‚·‚é‚Á‚ÄŒ¾‚¤‚ÌAAAH
-thi cử cái nổi gì, để
tụi anh vào thi giùm cho, giờ này là giờ chơi mà@thi cửŽŽŒ±
ŽŽŒ±‚È‚ñ‚Ä–Y‚ê‚ë‚æA‰´‚ªŽŽŒ±‚µ‚Ä‚â‚é‚æA¡‚Í—V‚Ñ‚ÌŽžŠÔ‚¾‚ºI
-Hưng : nè Giao cứ đi chơi với mấy bạn,
cho cả Hưng theo nữa
GiaoŠF‚ƈê‚És‚¯‚΂¢‚¢‚æA–l‚às‚‚©‚çAAAB
-ủa, ai vậy Giao, đẹp
trai dữ há
Giao,’NHƒJƒbƒR‚¢‚¢l‚ËI
-Trung : duyệt ngay, leo lên mình chở
cho@duyệt “¯ˆÓ
@@‚¢‚¢‚æA‚±‚Á‚¿‚Éæ‚è‚ÈB
-Giao : Hưng, Hưng kỳ quá đi làm cái
gì, bạn Giao chứ phải bạn Hưng đâu
@ HungAˆê‚És‚Á‚Ä‚Ç‚¤‚·‚é‚ÌHŠF‚ÍHung‚Ì—F’B‚Å‚Í‚È‚¢‚Å‚µ‚åI
-Hưng : có gì đâu, trước lạ sao quen
mà, tụi mình đều là dân ăn học đàng hoàng
trước lạ
sao quenʼn‚Í’m‚ç‚È‚¢‚¯‚ÇŒã‚Å’m‚臂¤
\‚í‚È‚¢‚æA‚à‚¤—F’B‚¾‚æB–l‚½‚¿‚ÍŠFA^–Ê–Ú‚ÈŠw¶‚³I
-Giao bữa nay sao lạ vậy
? cho anh bạn đi chơi chung có làm sao, hay là hàng hiếm muốn giữ độc quyền hả
?@ ’¿‚µ‚¢Hung‚ÌŽ–@độc quyền“Æè‚·‚é
Giao‚Í¡“ú‚¿‚å‚Á‚Æ•Ï‚ËAHung‚ƈê‚È‚ç‚¢‚¢‚¶‚á‚È‚¢‚ÌBGiao‚ÍHung‚ð“Æ肵‚½‚¢‚ÌH
-Giao : thôi được rồi , ai muốn đi
thì đi nhưng Giao phải vào học
‚¢‚¢‚æAs‚«‚½‚¯‚ê‚Îs‚¯‚΂¢‚¢‚íAŽ„‚͕׋‚·‚é‚íB
-ê sao vậy@
‚¦I‚Ç‚¤‚µ‚ÄAAAH
-giờ làm sao ?
‚Ç‚¤‚·‚éH
-Hưng : đi@
s‚±‚¤‚æI
-kệ nó@
•ú‚Á‚Ä’u‚¯‚΂¢‚¢‚³B
-Trung : nè hồi nào tới giờ có hay
đi đua xe hông ?@: nè hồi nào tới giờ ‚µ‚½Ž–‚ª‚ ‚é‚©H@đua xeƒŒ[ƒX
ƒŒ[ƒX‚ð‚µ‚½‚±‚Æ‚ª‚ ‚é‚©‚¢H
-Hưng : chỉ nhìn thấy thôi chưa tham dự
Œ©‚½‚±‚Æ‚ª‚ ‚邯‚ÇA‚â‚Á‚½Ž–‚Í‚È‚¢B
-đua đi@
‚¶‚áB
-Trung :để kiếm cái gì đãi các chiến hữu bữa nay@ chiến hữuí—F@
‚¨‘O‚É‚È‚É‚©ƒvƒŒƒ[ƒ“ƒg‚ð’T‚µ‚Ä‚â‚邺I
-ờ, được đó@
OK!
-Hưng : kiếm mua đồ ăn hả ? đường này làm gì có@
H‚ו¨‚𔃂¤‚Ì‚©H‚±‚Ì’Ê‚è‚ɂ͉½‚à‚È‚¢‚æB
---@ƒoƒCƒN‚Éæ‚è‚È‚ª‚çŒg‘Ñ“d˜b‚ð‚©‚Á‚ς炤AAA---
-cướp....cướp@
ƒhƒƒ{[I
-Hưng : trời ơi, anh làm gì vậy dừng xe lại đi@
‚¦I‰½‚ð‚·‚é‚ñ‚¾‚¢AƒoƒCƒN‚ðŽ~‚ß‚ë‚æI
-Trung :đồ ngu, mày muốn chết hả@
”nŽIŽ€‚É‚½‚¢‚Ì‚©H
-Hưng : quay lại đi@
–ß‚Á‚ÄI
-Trung :ngồi yên đi
-
@@@@©‚ÉÀ‚Á‚Ä‚ÈI
-ăn cướp..........cướp.........cướp@
ƒhƒƒ{[I@@ƒhƒƒ{[I@@ƒhƒƒ{[I
.............
-trời ơi, mày nhìn
kìa........ nè.......hai thằng chạy
trước mày nhận ra đứa nào hông?
‚¦IƒAƒŒŒ©‚ÄAƒoƒCƒN‚Éæ‚Á‚Ä‚é“ñl‚Ì’j‚ð’m‚Á‚Ä‚é‚©H
-thằng Hưng chứ ai@@’N‚Å‚à‚È‚¢chứ ai
Hung‚¾‚æI
-trời ơi gan thiệt dám
đi cướp giật@
‚¨‚§A•ð‚ꂽƒhƒƒ{[‚ð‚·‚é‚È‚ñ‚ÄI
......................................................................................................................................................
---@•s—Ç’‡ŠÔ‚̃Aƒp[ƒg‚̈ꎺ‚Å@---
-ha ha@
‚Í‚Í‚ÍB
-làm gì mà rung dữ vậy@ rung dữ‚·‚²‚k‚¦‚é@
Hung‚Í‚·‚²‚k‚¦‚Ă邯‚Ç‚Ç‚¤‚µ‚½‚ÌH
-mặt mày xanh lét hà@
Šç‚ªÂ‚´‚ß‚Ä‚¢‚é‚æB
-Trung :ê hồi nãy lúc chạy xe, cu cậu ôm mình cứng
ngắt, tao sợ nó vãi ra quần lại mất công đi rửa xe@ cu cậu‰º‚ðŒÄ‚ÔŽž@cứng ngắt‹‚E‚µ‚Á‚©‚è‚Æ@vãi‚¿‚Ñ‚é
‚³‚Á‚«‘–‚Á‚Ä‚¢‚鎞A‚¿‚Ñ‚é‚©‚ÆŽv‚Á‚ÄS”z‚µ‚½‚æAƒoƒCƒN‚ðô‚í‚È‚«‚á‚È‚ç‚È‚¢AAAB
-không sao đâu cưng, bữa
đầu chị nhập bọn cũng hệt như cưng bữa nay
‘åä•v‚¾‚æAƒOƒ‹[ƒv‚É“ü‚Á‚½Žž‚Í‚Ý‚ñ‚È‚»‚¤‚¾‚æB
-thôi mang ghàngh ra
chơi đi@
‚¶‚áAƒAƒŒ‚ð‹z‚¨‚¤B
-đây nè@
‚Í‚¢A‚±‚ê‚ËB
-Trung :con nhỏ này, ở đâu mò cũng ra nữa
@‚¨‘O‚Í‚Ç‚±‚É‚ ‚Á‚Ä‚àŒ©‚‚¯‚é‚È‚ŸB
-giấu nữa@
ˆ«‚¢H
-ê tao nữa mày@
‰´‚É‚àAAAB
-Trung :của Yến@
Yen‚Ì•ª‚ËB
-ê Trung, phần của tao
đâu bắt chờ hoài vậy@
TrungI‰´‚Ì•ª‚Í‚ ‚é‚Ì‚©H
-Hưng : lấy cái điện thoại đi trả
người ta, tao không phải đồ cướp giựt, mày hiểu không
‚±‚Ì“d˜b‚ð•Ô‚³‚È‚¢‚ÆAAA“D–_‚ɂȂ肽‚‚È‚¢AAA@”»‚Á‚Ä‚é‚Ì‚©‚¢II
-Trung :mày làm cái gì ạ..... nhớ lại
coi, có ai mời mày đi hông ?, tự mày đòi theo chơi mà, còn chuyện giựt cái gì
trên đường.... là chuyện của tao@ giựt’D‚¤Ez‚é
‰½‚ð‚·‚é‚ñ‚¾I’N‚à‚¨‘O‚È‚ñ‚©—U‚Á‚Ä‚È‚¢‚¼AŽ©•ª‚ª—ˆ‚½‚©‚Á‚½‚ñ‚¾‚ëI’Ê‚è‚ʼn½‚©‚ð‚©‚Á‚ς炤‚Ì‚Í‚¨‘O‚É‚ÍŠÖŒW‚È‚¢Ž–‚¾I
-Hưng : nhưng mày đang chở tao, mà
không được làm như vậy
@@ @@‚Å‚àAƒ{ƒN‚ð悹‚Ä‚¢‚é‚Æ‚«‚ÍA‚»‚ñ‚ÈŽ–‚Í‚â‚点‚È‚¢‚¼I
-Trung :mày là cái chó gì tao phải sợ,
nói coi mày là cái chó gì
@@@‚¨‘O‚È‚ñ‚Ä’{¶‚¾‚æI@Œ¢’{¶‚¾‚ÁII
-Hải : Trung buông nó ra....@
TrungAƒ\ƒCƒc‚𗣂µ‚ÈB
mình nghe hết rồi.........
˜b‚Í”»‚Á‚½B
chuyện giựt đồ
chỉ là đùa giỡn trong lúc đi đường, có gì mà ầm ĩ....đâu rồi, cầm lấy, trả lại
cho chủ nó@@ đùa giỡnç’k
’Ê‚è‚Å‚©‚Á‚ς炤‚Ì‚Í‚Ù‚ñ‚Ìç’k‚Å‚â‚Á‚Ä‚é‚ñ‚¾A‚ ‚܂肱‚¾‚í‚é‚È‚æA“d˜b‚Í‚Ç‚±‚¾AŽ‚¿Žå‚É•Ô‚µ‚Ä‚â‚è‚ÈB
-Hưng : tôi biết ông ta ở đâu mà trả
‚Ç‚±‚É‚¢‚é‚©’m‚ç‚È‚¢‚©‚ç•Ô‚¹‚È‚¢B
-Hải : dễ lắm.......số thuê bao nè,
gọi tổng đài hỏi địa chỉ ông ta, xong mang đến nhà
ŠÈ’P‚¾‚æA“d˜b‰ïŽÐ‚É“d˜b‚µ‚ÄZŠ‚ð•·‚¢‚Ä•Ô‚¹‚΂¢‚¢‚ñ‚¾‚æB
-Hưng : thôi rắc rối lắm@ rắc rối‚â‚₱‚µ‚¢
ƒƒ“ƒh‚‚³‚¢‚ñ‚¾‚È‚ŸAAAB@
-Hải : thấy chưa, bạn ở ngoài cuộc
mà còn sợ rắc rối, huống chi là thằng Trung, làm sao nó dám mang trả...nè, cầm
lấy
‚¾‚ëI‚¨‘O‚Å‚³‚¦ƒƒ“ƒh‚‚³‚¢‚ÆŒ¾‚¤‚Ì‚ÉATrung‚È‚ç®X‚¾ATrungŽæ‚è‚ÈIB
- Trung :nói thiệt với mày, ở đây
toàn là con nhà khá giả, tưởng mày vui tụi tao cho theo chơi, chứ đối gì mấy thứ
này, mẹ...
ƒzƒ“ƒg‚Í‚ËA‚±‚±‚É‚¢‚é‚Ì‚Í‹àŽ‚¿‚È‚ñ‚¾‚æA‚½‚¾‚¨‘O‚ðŠy‚µ‚Ü‚¹‚Ä‚â‚낤‚ÆŽv‚Á‚½‚¾‚¯‚³AAAAB
-cái gì nóng dữ vậy@
‰½‚ð“{‚Á‚Ä‚é‚ÌH
-Giao : Hưng, mọi chuyện ngày hôm
nay Hưng cứ xem như không có gì hết@ xem nhưŽ–‚Æ‚Ý‚È‚·
HungA¡“ú‰½‚à–³‚©‚Á‚½Ž–‚É‚µ‚Ä‚¿‚傤‚¾‚¢B
-Hưng : Giao có đi về với Hưng không
?@
ˆê‚É‹A‚é‚©H
-Giao : Hưng về trước đi@
æ‚É‹A‚Á‚ÄB@
- Bích Du : để em tiễn anh
@Ž„‚ª‘—‚Á‚Ä‚ ‚°‚é‚æB
-vậy mà cũng đòi đi@ đòi‚µ‚½‚¢
@—ˆ‚È‚¯‚ê‚΂悩‚Á‚½‚Ì‚É
-có bạn vậy cũng như
không@ cũng như không‚½‚¢‚µ‚½Ž–‚ª–³‚¢@
ƒAƒ“ƒ^‚Ì—F’B‚à‚½‚¢‚µ‚½‚±‚Æ–³‚¢‚ËA
-Bích Du :anh về bằng gì ?@
‰½‚Å‹A‚é‚ÌH
-Hưng : đi bộ@
•à‚«‚¾‚æB
-Bích Du :nhà này em thuê ở một
mình, anh thích cứ tới chơi, bất cứ lúc nào cũng được
‚±‚Ì•”‰®‚ÍŽ„‚ªŽØ‚è‚Ä‚é‚Ì‚æA‚æ‚©‚Á‚½‚ç‚¢‚Â‚Å‚à‚¢‚¢‚©‚ç‚Ü‚½—V‚Ñ‚É—ˆ‚Ä‚ËB
---@‚»‚±‚Ö–ò‚Ì؂ꂽLoan‚ª—ˆ‚éAAA@---
-Loan : ê Bích Du, may quá tao sợ
mày hổng có ở nhà@
Bich Du!AƒAƒiƒ^‚ª‚¢‚Ä•‚©‚Á‚½‚íB
Du, nói nghe nè,
mày còn nó không ? giúp tao 1 cử đi, tao vả hồi sáng tới giờ nè vảØ‚ê‚é
@ @ DuA‚¿‚å‚Á‚Æ•·‚¢‚ÄAƒwƒƒCƒ“Ž‚Á‚Ä‚éH ˆê‚Â’¸‘Õ‚æA’©‚©‚çƒCƒ‰ƒCƒ‰‚µ‚Ä‚é‚ÌB
-Bích Du: từ từ, vô nhà đã@
‚Ü‚Ÿ‚Æ‚É‚©‚“ü‚Á‚ÄAAAB
-Hưng : Loan đó phải không ?@
Loan‚È‚ÌH
-Bích Du :ủa, cũng quen hả !!@
‚ ‚çA’m‚臂¢‚È‚ÌH
......................................................................................................................................................
---@Loan‚ª“‚ŒÇŽ™‰@‚ÅAAA---
-chị Loan ơi ra xem
anh này ảnh chơi ăn gian ớ@ ăn gian ƒgƒŠƒbƒN@
LoanŽo‚¿‚á‚ñAƒAƒCƒcˆÓ’nˆ«‚·‚é‚ñ‚¾‚æI
-Loan : đợi chút nhe.........ai ăn
gian đâu@
‚¿‚å‚Á‚Æ‘Ò‚Á‚Ä‚ËAAAA’N‚ªˆÓ’nˆ«‚·‚é‚Á‚ÄH
-nó ăn gian kìa chị......banh
của em nó cứ đá xuống hồ hoài chị@ đá xuốngR‚Á‚Ä—Ž‚Æ‚·
ƒAƒCƒc‚¾‚æA–l‚½‚¿‚̃{[ƒ‹‚ðR‚Á‚Ä’r‚É—Ž‚Æ‚·‚ñ‚¾‚æB
-Loan : kệ cho em nó chơi đi, kệ nó
mà@ kệ nó•ú‚Á‚Ä
@“{‚ç‚È‚¢‚ňê‚É—V‚ñ‚Å‚ ‚°‚Ä‚ËB
-nó đá xuống hồ nữa
làm sao@
‚Ü‚½’r‚É‚¯‚Á‚½‚ç‚Ç‚¤‚·‚é‚ÌH
-Loan : được mà, đi vô chơi đi cưng
‚¢‚¢‚æA‚©‚Ü‚í‚È‚¢‚©‚ç—V‚Ñ‚È‚³‚¢B
-dạ@
‚Í‚¢AAAB
-Loan : từ lúc rời bỏ đám bạn, Loan
trở về đây sống tạm, phụ với mấy mẹ chăm sóc đám trẻ mồ côi, cũng vui...có điều
là...không thể bỏ được heroin
‚ ‚̃Oƒ‹[ƒv‚Æ—£‚ê‚Ä‚©‚çA‚±‚±‚Ö–ß‚Á‚ÄŽq‹Ÿ‚½‚¿‚Ì–Ê“|‚ðŽè“`‚Á‚Ä‚¢‚é‚Æ‚Æ‚Ä‚àŠy‚µ‚¢‚¯‚ÇAƒwƒƒCƒ“‚ðŽ~‚ß‚ç‚ê‚È‚¢‚ÌAAAB
-Hưng : ở đây không ai biết à ?
@’N‚©’m‚Á‚Ä‚é‚ÌH
-Loan : anh là người duy nhất
@‹M•û‚¾‚¯‚æB
-Hưng : rồi tiền đâu Loan mua thuốc@
”ƒ‚¤‚¨‹à‚Í‚ ‚é‚ÌH
-Loan : ban đầu còn xoay sở lấy chịu
ở mấy nơi quen biết, dần dà tiền nợ nhiều quá họ không bán nữa. Hôm qua Loan phải
chịu nhục tìm đến đám đó để xin thuốc @chịu nhục‚±‚Á‚»‚è
ʼn‚Í‚â‚èŒJ‚肵‚Ä‚½‚¯‚ÇA‚¾‚ñ‚¾‚ñŽØ‹à‚ª‘‚¦‚Ä‚«‚Ä”„‚Á‚Ä‚‚ê‚È‚‚È‚Á‚½‚ÌBð“ú‚ ‚̃Oƒ‹[ƒv‚ÌŠ‚É‚±‚Á‚»‚ès‚Á‚ă„ƒN‚ð–á‚Á‚½‚ÌAAAB
-Hưng : sao Loan không.. tìm cách
cai đi@
‚Ç‚¤‚µ‚ÄŽ~‚߂悤‚Æ‚µ‚È‚¢‚ñ‚¾B
-Loan : khó lắm, Hưng chưa hiểu nó
nên nói vậy, chứ vướng vào nó rồi bỏ hổng nổi đâu@ vướng’†‚É“ü‚Á‚Ä‚µ‚Ü‚¤‚¢
o—ˆ‚È‚¢‚íA‹M•û‚Í”»‚ç‚È‚¢‚©‚ç‚»‚¤Œ¾‚¤‚¯‚ÇA‚â‚Á‚Ä‚µ‚Ü‚¤‚ÆŽ~‚߂邱‚Æ‚ªo—ˆ‚È‚‚È‚é‚Ì‚æB
.........
---@Žq‚Ç‚à‚ª‹ì‚¯‚æ‚Á‚Ä‚Á‚«‚Ä@---
ai biểu mày ăn gian làm chi@
’N‚ª‚¢‚¶‚ß‚½‚ÌH
-Loan : thôi thôi thôi vô nghỉ đi, tắm
rữa rồi còn học bài nữa
‚à‚¤I‚í‚è‚É‚µ‚È‚³‚¢AŽè‚ðô‚Á‚ĕ׋‚É‚µ‚悤‚ËB
-Hưng : Loan cố gắng cai đi, rồi sẽ
được, Hưng hứa sẽ giúp Loan
Šæ’£‚Á‚ÄŽ~‚ß‚é‚ñ‚¾A‘åä•v‚¾‚æA–l‚ª—Í‚É‚È‚Á‚Ä‚ ‚°‚é‚©‚çAAAB
---@Loan‚̓„ƒN‚ªØ‚êŽn‚ß‚éAA@---
-Loan : Loan sẽ đi cai, Hưng còn tiền
hông ?@
Ž„‚ÍŽ~‚ß‚é‚íAAAHung‚¨‹àŽ‚Á‚Ä‚éH
-Hưng : còn
@‚ ‚邯‚ÇAAAB
-Loan : cho Loan mượn coi lẹ lên, trời
ơi Loan tới cử rồi nè, lẹ lên
‘‚‘Ý‚µ‚ÄA‚à‚¤‰ä–‚ª‚Å‚«‚È‚¢A‘‚AAAB
-Loan : trời ơi, bao nhiêu đây sao đủ,
làm sao bây giờ....trời ơi, thôi đi lẹ lên còn nhìn gì nữa............lẹ lên
‚¦I‚±‚ꂾ‚¯‚Í‘«‚è‚È‚¢‚íA‚Ç‚¤‚µ‚悤AAAA‰½‚µ‚Ä‚é‚Ì‘‚s‚±‚¤AAB
.....................................................................................................................................................
---@Hung‚ÌŽ©‘î‚Å@---
-Ông Thịnh : đó, bà thấy hông, chỉ cần
bỏ một ít thời gian đi một vòng, xin bà con lối xóm là được cả bao quần áo cho
quần áo cho lũ trẻ mồ côi@@bà con lối
xómF—×l@bao quần áoF•ž‚Ì‚Ó‚‚ë
‚¿‚å‚Á‚ƈê‰ñ‚肵‚½‚¾‚¯‚ÅA‹ßŠ‚Ìl’B‚ÍŽq‹Ÿ’B‚É•ž‚ð‚½‚‚³‚ñ‰º‚³‚Á‚½‚æB
-Hưng : thưa bố mẹ, con đi học về
‚½‚¾‚¢‚ÜI
-Ông Thịnh : con đi đâu giờ này mới về?@
‚Ç‚±‚És‚Á‚Ä‚½‚ñ‚¾A’x‚¢‚¶‚á‚È‚¢‚©H
-Hưng : dạ...
‚Í‚¢AAAB
-Bà Thịnh : nó đi học sinh ngữ ông
quên rồi sao@@sinh ngữFŠO‘Œê
Hung‚ÍŠO‘Œê‚̕׋‚µ‚És‚Á‚Ä‚½‚ñ‚¾‚æA‚ ‚È‚½–Y‚ꂽ‚ÌH
-Bà Thịnh : Hưng ơi ! làm gì vậy xuống ăn cơm con@
HungA‰½‚ð‚µ‚Ä‚éA‚±‚±‚Ö—ˆ‚Ä‚²”Ñ‚ðH‚ׂȂ³‚¢B
-Hưng : dạ, con xuống liền
‚Í‚¢A¡s‚‚æB
......................................................................................................................................................
---@ŠwZ‚Å@---
-Giao : ra căng tin uống nước đi Hưng@ căng tinŠwZ‚Ì’†‚Ì”„“X
Hung‚¨’ƒ‚Å‚àˆù‚Ü‚È‚¢H
-Hưng : không được, Hưng phải về có chuyện@
‚¢‚âŽ~‚ß‚Æ‚‚æA—pŽ–‚ª‚ ‚é‚©‚ç‹A‚é‚æAAAB
-Giao : sao lại về, mình còn tiết học
mà...@@tiết họcFŠw‰È@
‚Ç‚¤‚µ‚ÄAu‹`‚ª‚Ü‚¾I‚í‚Á‚Ä‚È‚¢‚æB
Hưng nè, Hưng
giận Giao lắm phải không?@chuyện đám bạn bữa trước
đó
‚±‚Ì‘O‚ÌŽ–‚ÅAŽ„‚ð‚Ü‚¾“{‚Á‚Ä‚é‚ÌH@‚»‚ê‚Æ‚à‚ ‚̃Oƒ‹[ƒv‚ÌŽ–H
-Hưng : tại tụi nó chứ đâu phải tại
Giao, cũng tại Hưng một phần nữa, Giao cản mà Hưng không nghe
‚ ‚¢‚‚炪ˆ«‚¢‚ñ‚¾AGiao‚Ì‚¹‚¢‚¶‚á‚È‚¢B‚»‚ê‚É”¼•ª‚Í–l‚Ì‚¹‚¢‚Å‚à‚ ‚邵A‚»‚ê‚ÉGiao‚ÍŽ~‚ß‚½‚¯‚Ç–l‚Í•·‚©‚È‚©‚Á‚½‚©‚çAAAB
-Giao : bọn tụi nó là vậy đó, không
hợp với Hưng đâu@
Hung‚ƃAƒCƒc‚ç‚͇‚í‚È‚¢‚æB
-Hưng : nhưng hợp tính với Giao chứ
gì, đúng không ?@
‚Å‚àGiao‚͇‚Á‚Ä‚é‚ñ‚¾‚ëAAB
-Giao : chơi cho vui vậy thôi, đứa
nào làm gì thì làm, mình đừng bắt chước là được rồi bắt chướcF^Ž—
Šy‚µ‚¢‚¾‚¯AƒAƒCƒc‚ç‚Ì‚â‚鎖‚É‚Í\‚í‚È‚¢‚µA^Ž—‚µ‚È‚¢‚悤‚É‚µ‚Ä‚é‚©‚ç‘åä•v‚æAAAB
-Hưng : không phải như vậy đâu, Loan
đã kể cho anh nghe hết rồi. Ban đầu Loan cũng nghĩ như Giao, rốt cuộc như vậy
đó.@@rốt cuộc‚â‚Á‚Æ
‚Å‚à‚»‚¤‚¶‚á‚È‚¢‚ñ‚¾ALoan‚Í–l‚É‘S•”˜b‚µ‚Ä‚‚ꂽ‚æALoan‚àʼn‚ÍGiao‚̂悤‚Èl‚¦‚ð‚µ‚Ä‚¢‚½‚¯‚ÇA‚»‚Ì“à‚ɃwƒƒCƒ“‚ÉŽè‚ðo‚·‚悤‚É‚È‚Á‚½‚ñ‚¾B
-Giao : Hưng vẫn thường xuyên gặp Loan à ?@
Hung‚ÍLoan‚ɂ悉‚ÌH
-Hưng : Hôm nay Hưng bỏ mấy tiết sau
là để đến gặp Loan, cô ấy cần Hưng
Loan‚Ɖï‚í‚È‚¯‚ê‚΂Ȃç‚È‚¢‚©‚çAŒã‚ÌŽö‹Æ‚͎󂯂Ȃ¢ALoan‚Í–l‚ð•K—v‚Æ‚µ‚Ä‚é‚©‚çB
-ê Hưng bữa hổm bị ai
rượt mà chạy xe thụt mạng vậy@@bữa hổm”æ“ú@chạy xe thụt mạngFŽ€‚ñ‚¾‚悤‚É‘–‚é
‚¨‚¢HungAð“úŽ€‚É‚à‚Ì‹¶‚¢‚Å‘–‚Á‚Ä‚¢‚½‚Ì‚ÍA’N‚©‚É’Ç‚í‚ê‚Ä‚¢‚½‚Ì‚©‚¢H
-em chơi với nó coi chừng
đó, trong trường đang đồn râm rang nó là thành viên của băng cướp giật đó@@băng cướp giậtF“D–_ƒOƒ‹[ƒv
‹C‚ð‚‚¯‚ë‚æA‚¨‘O‚Í“D–_ƒOƒ‹[ƒv‚̃ƒ“ƒo[‚Á‚Ĉ«‚¢•]”»‚ª—§‚Á‚Ä‚é‚æB
-Giao : mấy anh là đố hèn@hènF”Ú‚µ‚¢@
ƒAƒ“ƒ^’B‚ÍÅ’á‚ËB
....................................................................................................................................................
---@ŒÇŽ™‰@‚Å@---
-chị Loan ơi, có anh
gì kiếm kìa@
‚¨Žo‚³‚ñA’N‚©@’T‚µ‚Ä‚½‚æB
-ah@
‚ ‚ŸAAAB
........
-Hưng : Hưng mua sẵn cho Loan 2 tép
rồi nè
Loan‚ׂ̈É2ŒÂ‚𔃂Á‚Ä‚¨‚¢‚½‚ñ‚¾‚æB
-Loan : trời ơi, sao Hưng biết chỗ mua@
‚¦‚¥‚ÁI‚Ç‚¤‚µ‚Ä”„‚Á‚Ä‚éꊂð’m‚Á‚Ä‚½‚ÌH
-Hưng : thì chỗ bữa trước, dễ ợt,
còn dễ hơn mua kẹo nữa@@dễ ợtFŠÈ’P
‘O‚É”„‚Á‚Ä‚½Š‚¾‚æA‚¨‰ÙŽq‚𔃂¤‚æ‚èŠÈ’P‚É”ƒ‚¦‚½‚æB
bước đầu Hưng giúp Loan như vậy, nhưng từ từ Loan phải giảm
dần và cố gắng tìm cách cai
ʼn‚Í‚±‚ñ‚È‚â‚è•û‚¾‚¯‚ÇA‚µ‚¸‚ƒwƒƒCƒ“‚Ì—Ê‚ðŒ¸‚ç‚µ‚ÄA‚»‚µ‚ÄŽ~‚ß‚é‚悤Šæ’£‚é‚ñ‚¾‚æB
......................................................................................................................................................
---@—¾‚ÉHai‚ª‚â‚Á‚Ä‚‚é@---
-nhanh lên đi ra tao
chở nè@@
‘‚‚µ‚ÄA‘—‚Á‚Ä‚ ‚°‚é‚©‚çB
-Giao ơi! có khách
kìa....thôi đi mày@
GiaoI‚¨‹q‚³‚ñ‚¾‚æA‚¶‚ás‚‚©‚ç‚ËB
-tới luôn@
s‚±‚¤I
-Hải : tụi bạn em nhìn anh có vẻ hình sự vậy hình sựŒYŽ–@
‚¨‘O‚Ì—F’B‚͉´‚ðŒµ‚µ‚¢–Ú‚ÅŒ©‚Ä‚¢‚½‚¯‚lj½‚©‚ ‚Á‚½‚©‚¢H
-Giao : biết đâu tụi nó, tới có chuyện gì hôn anh
?@
”»‚ç‚È‚¢‚íA‰½‚Ì—p‚Å—ˆ‚½‚ÌH
-Hải : mặt sao yếu xìu vậy, mình đi
đâu chơi đi@ yếu xìuŽã‚¢@
ŠçF‚ª—Ç‚‚È‚¢‚ËA‚Ç‚±‚©‚Ö—V‚Ñ‚És‚±‚¤‚©B
-Giao : mệt quá, chỉ muốn nằm ở nhà@
”æ‚ꂽ‚©‚ç‹x‚Ý‚½‚¢‚ÌB
-Hải : em đang lo lắng điều gì ?@
‰½‚©S”zŽ–‚Å‚à‚ ‚é‚Ì‚©H
---@Hai‚ªƒwƒƒCƒ“‚ð‹z‚¨‚¤‚ÆAAA@---
-Giao : trời ơi, sao anh gan quá vậy!@
‚¦‚¥I‚±‚ñ‚ÈŠ‚ÅI
-Hải : thông cảm@@@thông cảm‹¤Š´@
‚¢‚¢‚¶‚á‚È‚¢‚©B
-Giao : trời ơi!! em ở trọ hàng xóm ở
đây khó lắm@
‚¾‚ß‚æI—ׂÌl‚ÍŒµ‚µ‚¢‚ñ‚¾‚©‚çB
-Hải : từ sáng tới giờ chưa cử nào hết@
¡’©‚©‚ç‚Ü‚¾‹z‚Á‚Ä‚È‚¢‚ñ‚¾AAAB
---@Giao‚ªƒJ[ƒeƒ“‚ð•Â‚ß‚é@---
-Giao : thôi được rồi, vô nhà đi@
‚±‚ê‚Å‚¢‚¢‚íA‚¢‚¢‚æB
-Hải : em làm gì bữa nay giống như
gà mắc đẻ vậy, không xứng danh nữ chúa chút nào
giống như gà mắc đẻFiŒ¿jŒ{‚ª‚à‚¤—‘‚ð¶‚Þó‘Ô@
@@@@@ ¡“ú‚Í‚Ç‚¤‚µ‚½‚ñ‚¾‚¢Hu—‰¤v‚Ì–¼‚É‚Ó‚³‚킵‚‚È‚¢‚ÈB
-Giao : em chẳng muốn làm nữ chúa
chút nào hết, em không muốn cuối cùng rồi cũng sẽ như Loan
ƒŠ[ƒ_[‚Ì—‚ɂ͂Ȃ肽‚‚È‚¢‚µAÅŒã‚ÉLoan‚Ý‚½‚¢‚ɂȂ肽‚‚È‚¢‚íA”»‚Á‚½HB
-Hải : ai nói với em vậy ?@
’N‚©‚ç•·‚¢‚½‚ñ‚¾H
-Giao : đúng không@
”»‚Á‚½‚©‚Á‚Ä•·‚¢‚Ä‚é‚Å‚µ‚åI
-Hải : con Loan nó nói gì với em ?@
Loan‚ª‚¨‘O‚ɉ½‚©Œ¾‚Á‚½‚Ì‚©H
-Giao : anh cứ trả lời em đi@
“š‚¦‚Ä‚æI@@iLoan‚Ý‚½‚‚Ȃ肽‚‚È‚¢‚Ì•ÔŽ–‚ð‘Ò‚Á‚Ä‚¢‚éj
-Hải : không bao giờ có chuyện đó,
anh chơi với em bao lâu tình cảm ra sao em cũng hiểu
‚»‚ñ‚ÈŽ–‚È‚ñ‚Ä‚ ‚é‚킯‚È‚¢‚¶‚á‚È‚¢‚©I’·‚¢ŠÔ‰´‚ƈê‚É‚¢‚ÄA‰´‚Ì‹CŽ‚¿‚ª”»‚ç‚È‚¢‚Ì‚©H
-Giao : em sợ quá đi@
•|‚¢‚íAAAB
.....................................................................................................................................................
---@Loan‚ª—¾‚̈ꎺ‚ÅALoan‚̓„ƒN‚ªØ‚ê‚ÄAAA@---
-Loan : nó đâu rồi ? nó đâu rồi...
ƒwƒƒCƒ“AAƒwƒƒCƒ“’¸‘ÕAAB
Hưng về đi, mặc Loan@
Hung‹A‚Á‚ÄA‚à‚¤•ú‚Á‚Æ‚¢‚ÄAAAB
-Hưng : không, Hưng phải ở lại chăm
sóc cho Loan
@‚¢‚âALoan‚Ì–Ê“|‚ðŒ©‚é‚ñ‚¾I
-Loan : không, Hưng về đi
@‚¢‚âA‹A‚Á‚ÄAAAB
-Hưng : Loan! bác sĩ ơi ! bác sĩ ! bác sĩ ơi
Loan!@@æ¶I@æ¶I
......................................................................................................................................................
---@˜Hã‚Å•s—Ç’‡ŠÔ‚ÉGiao‚ªŒÄ‚ÑŽ~‚ß‚ç‚ê‚é---
-báo đây ! báo đây !@
V•·‚Í‚¢‚©‚ª‚Å‚©H
------------------------
-Giang : chào em ! khỏe hôn ?@
Œ³‹CH
-Giao : có chuyện gì hôn ?@
‰½H
-Giang : vào đây uống nước cái đã...đi@
‚Æ‚É‚©‚AÀ‚Á‚ĉ½‚©ˆù‚Ý‚È‚æB
-Giang : điện thoại cho thằng Hải hả...
huhm@
Hai‚É“d˜b‚©‚¢H
có gì đâu mà ầm ỹ vậy,
tụi anh đang kẹt tiền, muốn gặp em mượn một ít, có thì cho, hổng có
thì thôi ầm ỹ:‚¤‚邳‚¢‰¹‚ðo‚·@@kẹt tiềnF‚¨‹à‚ª‚È‚‚È‚Á‚½
‰´’BA‚¨‹à‚ª‚È‚‚È‚Á‚½‚ñ‚Å”ƒ‚¦‚È‚¢‚ñ‚¾A‚¨‹à‚ðŽ‚Á‚Ä‚½‚炵‘Ý‚µ‚Ä‚‚ê‚È‚¢‚©A‚È‚©‚Á‚½‚çŽd•û‚È‚¢‚¯‚ÇB
-Giao : các anh cần bao nhiêu ?@
‚ǂꂾ‚¯—v‚é‚ÌH
-Giang : tùy lòng tốt của em thôi@@lòng tốtF‚¢‚¢‹CŽ‚¿GeØ@
‚ǂꂾ‚¯‚Å‚à‚¢‚¢‚³B
-Giao : tôi chỉ còn nhiêu đây@
‚±‚ꂾ‚¯‚µ‚©‚È‚¢‚¯‚ÇB
-Giang : vầy là tốt rồi, cảm ơn
nhe....................bữa nào gặp lại
[•ª‚¾‚æA‚ ‚肪‚ÆAAAAA‚¶‚á‚È
-’ƒ“X‚̃Iƒo‚³‚ñ@Fem ơi cho chị xin tiền nước, lúc nãy anh kia uống chưa trả
‚¿‚å‚Á‚ÆI”Þ‚Í‚Ü‚¾•¥‚Á‚Ä‚È‚¢‚ñ‚¾‚¯‚ÇAAAB
-Giao : dạ, xin lỗi@
‚ A‚²‚ß‚ñ‚ËB
......................................................................................................................................................
---@Diem‚ª‘Þ‰@‚·‚é•a‰@‚Ì‘O‚Å@---
-Bà Ly : chúc mừng sức khỏe của em
‘Þ‰@‚¨‚ß‚Å‚Æ‚¤B
-Diễm : cảm ơn chị
‚ ‚肪‚Æ‚¤B
---@Giao‚àj‚¢‚ɋ삯‚‚¯‚½‚ªA•s—Ç’‡ŠÔ‚É“n‚µ‚½Œ®‚ª“¯‚¶Ž–‚ÉDiem”»‚Á‚Ä‚µ‚Ü‚¤@---
-Giao : ơ Giao..Giao phải về
Ž„AAAŽ„A‹A‚ç‚È‚‚¿‚áAAAB
-Ông Thành : chuyện gì vậy em ?
‚Ç‚¤‚µ‚½‚ñ‚¾‚¢H
-Diễm : à không, Giao nó có chuyện
cho nên nó phải về
‰½‚Å‚à‚È‚¢AGiao‚Í—pŽ–‚ª‚ ‚é‚©‚ç‚Á‚Ä‹A‚Á‚½‚íBiDiem‚ÍŽ@‚µ‚ÄAGiao‚ð‹–‚µ‚½H@j
....................................................................................................................................................
---@ƒJƒtƒF‚ÅGiao‚ªˆêl‚Å‚¢‚é‚Æ‚±‚ë‚ÉHai‚Æ’‡ŠÔ‚ª—ˆ‚é@---
-Giao : anh ơi ! ly nữa đi@
‚·‚¢‚Ü‚¹‚ñA‚¨‘ã‚í‚è’¸‘ÕB
---------------
-Hải : tụi mày đợi nó ở cổng trường
hả ?@
‚¨‘O’BAŠwZ‚Ì–å‚Ì‘O‚ŃAƒCƒc‚ð‘Ò‚Á‚Ä‚¢‚½‚Ì‚©‚¢H
-Mạnh : thằng này ra mặt còn em núp
canh me, vui lắm anh Hải ơi
@ra mặtFŠç‚ðo‚· canh meFŒ©Žç‚énúpFg‚ð‰B‚·G‰B‚ê‚é
ƒRƒCƒc‚ÍŠç‚ðo‚µ‚½‚ªA‰´‚͉B‚ê‚ÄŒ©‚Ä‚¢‚½AŠy‚µ‚©‚Á‚½‚ºB
-Hải : sao ? thái độ nó như thế nào?@ thái độF‘Ô“x@
‚»‚ê‚ÅAƒAƒCƒc‚Í‚Ç‚¤‚¾‚Á‚½H
-Mạnh : sợ lắm, bung tiền ra liền@ bung ~ ra‚·‚®‚Éo‚·
S”z‚»‚¤‚É‚µ‚Ä‚½‚¯‚ÇA‚·‚®‚É‚¨‹à‚ðo‚µ‚½‚æB
-Hải : tụi mày cứ cầm lấy mà xài@
‚±‚Ì‚¨‹àA‚¨‘O‚½‚¿‚ªŽg‚¢‚ÈB
-Giang : hoàn toàn không biết do Hải
sắp xếp đâu nha, tính gọi điện thoại cho Hải nữa, tội nghiệp, tin lắm@ sắp xếpˆÂ”z‚·‚éE’iŽæ‚è‚·‚é
ƒAƒCƒc‚³‚ŸAHai‚Ƀnƒ‚ç‚ê‚Ä‚é‚Æ‚à‘S‘R‹C‚©‚È‚¢‚ÅAHai‚É“d˜b‚µ‚悤‚Æ‚µ‚Ä‚½‚ñ‚¾‚ºBHai‚ÌŽ–M—p‚µ‚¿‚á‚Á‚Ä‚³A‰Âˆ¤‚»‚¤‚ȃ„ƒc‚¾‚æB
---@‚»‚ê‚ð•·‚¢‚Ä‚½Giao‚ª@---
-Giao : đồ đê tiện, bọn chúng mày là
đồ đê tiện@ đê tiện”ñlŠÔEÅ’á‚ÌlŠÔ
ƒAƒ“ƒ^’B‚Á‚ÄÅ’á‚ËI
-Hải : ủa Giao, em tới hồi nào vậy ?@
‚ ‚ÁAGiao‚¢‚‚©‚ç‚¢‚½‚ñ‚¾I
-Hải : Giao@GiaoAAA
Giao@GiaoAAAB
-Giao : tôi không muốn nghe anh nói
nữa@
‚à‚¤A‹M•û‚̘b‚È‚ñ‚Ä•·‚«‚½‚‚È‚¢‚íB
-Hải : em sao vậy,,, nghe anh nói nè@
‚Ç‚¤‚µ‚Ä‚¾‚¢B@˜b‚ð•·‚«‚È‚æB
-Giao : buông ra@
•ú‚µ‚Ä‚æI
-Hải : Giao, chuyện hồi nãy anh nói
chơi mà@
Giao,‚³‚Á‚«‚̘b‚Íç’k‚¾‚æB
-Giao : anh làm gì vậy, anh buông
tôi ra đi, để tôi đi
‹M•û‰½‚ð‚µ‚½‚Ì‚æA•ú‚µ‚Ä‚æAŽ„‹A‚é‚íI
-Hải : Giao, đứng lại ! nghe anh nói
nè
Giao‘Ò‚Á‚ÄA˜b‚ð•·‚«‚È‚Á‚ÄI
-Giao : anh làm gì vậy@
‰½‚ð‚·‚é‚Ì‚æI
-Hải : lên xe đi, lên xe đi rồi anh
nói@
ƒoƒCƒN‚Éæ‚è‚ÈAæ‚Á‚Ä‚©‚ç˜b‚µ‚Ä‚â‚邺I
-Giao : anh làm gì vậy, buông ra
@‰½‚·‚é‚Ì‚æA•ú‚µ‚ÄI
......................................................................................................................................................
---@Diem‚ÍGiao‚ªŠëŒ¯‚Ȗڂɉ‚ÆŠ´‚¶‚é@---
Diễm : anh Thành@
‚ ‚È‚½I
-Ông Thành : gì đó em ?
@ ‰½‚¾H
-Diễm : con Giao đó, em nghĩ nó đang
gặp nguy hiểm@@nguy hiểmFŠëŒ¯
Giao‚ÌŽ–‚æAGiao‚ªŠëŒ¯‚Ȗڂɉ‚悤‚È‹C‚ª‚·‚éAAAB
-Ông Thành : sao em biết ?@
‚Ç‚¤‚µ‚Ä”»‚é‚ñ‚¾H
-Diễm : linh tính phụ nữ@@linh tínhF—\Š´@
ƒIƒ“ƒi‚ÌŠ´‚æB
-Ông Thành : em lại suy nghĩ lung
tung, anh là cha nó đây mà có thấy linh tính gì đâu@lung tungF¬ŽG‚È
“ª‚ª¬—‚µ‚Ä‚é‚ñ‚¾‚æAGiao‚Ì•ƒ‚Å‚ ‚鎄‚ɂ͉½‚àŠ´‚¶‚È‚¢‚¯‚ÇB
-Diễm : em phải đi gặp Giao@
Giao‚ð’T‚µ‚És‚©‚È‚‚Ä‚ÍAAAB
Ông Thành : giờ này nó đang ở trường
đó@
¡ ‚¾‚Á‚½‚çAGiao‚ÍŠwZ‚¾‚æB
-Ông Thành : ủa, em đi gặp Giao thiệt đó hả
–{“–‚ÉGiao‚ð’T‚µ‚És‚‚Ì‚©H
-Diễm : nghe em dặn nè, không cần phải
báo công an đâu nghen@dặnF‹³‰ú‚·‚éG’‰‚·‚éGŠ©‚·‚é@@báoF•ñ’m‚·‚éA•ñ‚¢‚é
•·‚¢‚ÄI@ŒxŽ@‚É•ñ‚¹‚é•K—v‚Í‚È‚¢‚©‚çAAAB
-Ông Thành : nè, chuyện gì ghê vậy
Ž„‚É‚ÍA‰½‚ÌŽ–‚©”»‚ç‚È‚¢AAAB
......................................................................................................................................................
---@Hung‚Ì‚¨‚©‚°‚ÅLoan‚Í’†“Å‚©‚ç’E‚·‚é@“¯‹‰¶‚Ì—¾‚ɘA‚ê‚Äs‚AAA---
-Hưng : ăn cơm sớm vậy@
‘‚¢‚²”Ñ‚¾‚ËB
-Hưng : đây là Loan, còn đây là các
bạn học chung lớp với Hưng
‚±‚¿‚ç‚ÍLoanA‚±‚¿‚ç‚Í‚Ý‚ñ‚È–l‚Ì“¯‹‰¶‚¾‚æB
-Loan : chào mấy chị@
‚Ý‚È‚³‚ñA‚±‚ñ‚É‚¿‚ÍI
-ngồi đi bạn@
À‚è‚È‚³‚¢‚æB
-ngồi đi@
‚»‚¤À‚Á‚ÄB
-Hưng : như Hưng đã nói trước và được
sự đồng ý của các bạn. Bữa nay Hưng đưa Loan tới, Loan cùng trạc tuổi với bọn
mình và đang trong thời kỳ cai nghiện ma túy.
Loan đang cần chỗ tá
túc và nhất là cần một sự chia xẽ về tinh thần, Hưng mong chúng ta hãy coi Loan
như một người bạn thật sự@@@
cùng trạc
tuổiF“¯‚¶”N@thời kỳFŽžŠú@tá túcF”‘‚Ü‚é@@sự chia
xẽF‹¤Š´F@cai nghiệnF‚â‚ß‚é@tinh thầnF¸_
‚Ý‚ñ‚È‚ªOK‚µ‚Ä‚‚ꂽ‚Ì‚ÅALoan‚ð˜A‚ê‚Ä—ˆ‚½‚æBLoan‚ÍŠF‚Æ“¯‚¶”N‚ŃwƒƒCƒ“‚ðŽ~‚߂悤‚ÆŽv‚Á‚Ä‚é‚ñ‚¾B–l‚Ìe—F‚¾‚ÆŽv‚Á‚Ä‹¦—Í‚µ‚Ä—~‚µ‚¢‚ñ‚¾B
-Loan : em có thể làm được mọi việc
lao nhà, giặt giũ, nấu nướng
Ž„A‘|œ‚Å‚àô‘ó‚Å‚à—¿—‚Å‚à‚µ‚Ü‚·B
-không cần đâu, điều
quan trọng là bạn phải từ bỏ con đường nghiện ngập, đây là chỗ trọ học đừng để
tụi này phải mang tiếng@đường
nghiện ngậpF–ƒ–ò‚𒆓ł·‚邱‚Æ
‚»‚ñ‚ÈŽ–‚µ‚È‚‚Ä‚¢‚¢‚æA’†“Å‚ðŽ~‚߂鎖‚ª‘厖‚¾‚©‚çB‚±‚±‚ÍŠwZ‚Ì—¾‚¾‚©‚ç‚Ö‚ñ‚È•]”»‚ª—§‚½‚È‚¢‚悤‚É‚µ‚Ä‚ËB
---@Diem‚ªGiao‚Ìs•û‚ð‘{‚µ‚ÉAAA@---
-Diễm : cho hỏi thăm, mình là người
nhà của Giao, xin lỗi Giao có ở đây không ạ ?
‚¿‚å‚Á‚Æ‚¨•·‚«‚µ‚Ü‚·‚ªAŽ„‚ÍGiao‚̉Ƒ°‚Å‚·‚ªAGiao‚Í‚±‚±‚É‚¢‚Ü‚·‚©H
......................................................................................................................................................
---Hai’B‚ªGiao‚ðxŠO‚̬‰®‚ɘA‚ê‚Äs‚«–\s‚µ‚悤‚Æ‚·‚éAAA@---
-Hải : ở đây thì mày tha hồ la hét,
đến sang năm cũng không ai nghe@la hétF‹©‚Ô@@tha hồFŽv‚¤‘¶•ªAD‚«ŸŽè‚É
‚±‚±‚Å‚ÍA‚Ç‚ñ‚Ȃɑ庂ðo‚µ‚Ä‚à‚¢‚¢‚ºA’N‚É‚à•·‚±‚¦‚₵‚È‚¢‚©‚ç‚ÈB
-Giang : chạy hả mậy
“¦‚°‚邺I
-Hải : mày có là cành vàng lá ngọc
gì đi nữa, khi chơi với băng này phải biết phản bội là chết.@@
Mà mày suy cho cùng
thì cũng giống như bọn tao thôi, một lũ tội phạm
ê đừng sợ, tao hổng
thèm đụng tới mày đâu, chính hai thằng này sẽ làm điều trước kia mày đã từng
yêu cầu tụi nó làm với con Diễm
cành vàng lá ngọcFiŒ¿j‰©‹à‚ÌŽ}@•ó΂̗t@i‹M‘°“I‚ȉƑ°‚Ì—«‚̈Ójphản bộiF”w‚G”½‹t‚·‚éG— Ø‚é@lũFƒOƒ‹[ƒv@hổng
thèmF—v‚ç‚È‚¢@suy cho
cùngFÅŒã‚Ü‚ÅŽv‚¤EŒ‹‹Ç‚Í
‚Ç‚ñ‚Èã—¬ŠK‹‰‚Ì—‚Å‚àA‚±‚̃Oƒ‹[ƒv‚É“ü‚Á‚Ä”w‚¢‚½‚玀‚ËŽ–‚ɂȂ邺B‚¨‘O‚Í‚ÈA‰´’B‚Ì•s—ǃOƒ‹[ƒv‚É‚Ò‚Á‚½‚è‚È‚ñ‚¾‚æBS”z‚·‚鎖‚Í–³‚¢A‚¨‘O‚ªƒRƒCƒc‚ç‚É—Š‚ñ‚ÅDiem‚É‚³‚¹‚½‚±‚Æ‚ð¡“x‚Í‚¨‘O‚É‚µ‚Ä‚â‚邺AAAB
-Giang : sướng nhe@
Šy‚µ‚Ý‚¾‚È‚ŸB
-Giao : không bao giờ tôi yêu cầu mấy
anh làm điều đó
@‚»‚ñ‚ÈŽ–‚ð‚µ‚Ä‚Á‚ăAƒ“ƒ^‚É—Š‚ñ‚Å‚È‚¢‚íAAAB
-Hải : vậy thì, ai đưa chìa khóa nhà
để cho tụi nó vàoAAAcầm lấy... hít để mà lấy
hưng phấn
‚¶‚áAƒRƒCƒc‚ª‰Æ‚É“ü‚éˆ×‚̃JƒM‚ð’N‚ª“n‚µ‚½H@Žæ‚è‚ÈA‚±‚ê‚Å‚à‹z‚Á‚ÄAAAB
-Giang : thấy anh Hải tốt hôngAcái gì cũng nhường tụi anh hết....hít hôn em@nhườngF÷‚é
Hai‚ÍeØ‚¾‚ëA‰½‚Å‚à‰´’B‚É÷‚é‚ñ‚¾AAA‹z‚í‚È‚¢‚©H
-Mạnh : hít đi, cho phê phê rồi để chuẩn bị @
‹z‚¢‚È‚æA€”õ‚Ì‚½‚ß‚¾B
-Hải : coi chừng nó cẩn thận, làm gì thì làm, khéo
đừng để nó chết@coi chừngŒ©Žç‚é@@cẩn thậnFTd
‹C‚ð‚‚¯‚È‚æA‰½‚ð‚â‚Á‚Ä‚à‚¢‚¢‚¯‚ÇAŽ€‚È‚¹‚½‚炾‚ß‚¾‚ºB
-Giao : cứu tôi, có ai không cứu tôi
với, cứu tôi với
•‚¯‚ÄIA’N‚©‚¢‚È‚¢AAAH@@•‚¯‚ÄAAAI
-Giang : kêu lớn lên, sao kêu nhỏ vậy@
‚à‚Á‚Æ‘å‚«‚¢‚Ⱥ‚ÅI@‚Ü‚¾º‚ª¬‚³‚¢‚¾‚ëI
-Giao : bớ người ta, cứu tôi làm ơn cứu tôi
@’N‚©•‚¯‚ÄII
......................................................................................................................................................
---@ƒAƒp[ƒg‚Ì—‚Ü‚èê‚ÉŒxŽ@‚ª—ˆ‚éAAA@---
-công an: tất cả ngồi im !@
“®‚‚ÈI
--- •s—Ç‚½‚¿‚ðŒxŽ@‚̃gƒ‰ƒbƒN‚É悹‚é ---
-công an: lên xe@
æ‚é‚ñ‚¾I
.....................................................................................................................................................
---@Deim‚ÆLoan‚ªGiao’T‚µ‚ɬ‰®‚Ö—ˆ‚é@---
-Loan : chỉ còn một chỗ này thôi
ÅŒã‚Í‚à‚¤‚±‚±‚µ‚©‚È‚¢‚íB
---------------------------------
-Mạnh : bọn anh coi vậy cũng quý trọng
tình cảm lắm, vẫn thích sự tự nguyện của em hơn
tự nguyệnFŽuŠè@@quý trọngF‘¸d‚·‚é@@tình cảmFŠ´î
‰´‚½‚¿‚±‚¤Œ©‚¦‚Ä‚à‹CŽ‚¿dŽ‹‚¾‚©‚炳‚ŸA‚¨‘O‚àˆê‚ÉŠy‚µ‚߂΂¢‚¢‚ñ‚¾‚æB
-Giao : không, thả tôi ra@
ƒCƒ„I@—£‚µ‚ÄI
-Giang : nè em đừng có la nữa, la nữa
có hại cho sức khỏe lắm, để sức khỏe mình làm chuyện khác
‹©‚ñ‚Å‚à–³‘Ê‚³A‹©‚ԂƑ̂Ɉ«‚¢‚ºA‚ ‚ÌŽ–‚ׂ̈Ɍ³‹C‚ð‚Æ‚Á‚Æ‚«‚ÈB
-Giao : thả tôi ra đi mà@
•ú‚µ‚ÄII
-Giang : coi nào@
‚¨‚¢‚ÅAAAB
-Mạnh : để anh giúp em nhe@
’E‚ª‚¹‚Ä‚ ‚°‚悤‚©B
---------------------------------
-Diễm : may mà tụi này tới kịp@
‚æ‚©‚Á‚½I@ŠÔ‚ɇ‚Á‚½‚Ý‚½‚¢‚¾‚íAAAB
-Diễm : Loan, coi chừng kìa@
Loan@‹C‚ð‚‚¯‚ÄI
----------------------------------
-Giao : bớ người ta giết người@@bớ người ta ‹Ù‹}‚ÌŽž‚Ìl‚ðŒÄ‚Ôº
’N‚©I@ŽE‚³‚ê‚éII
bớ người ta
giết người...bớ người ta
’N‚©II@ŽE‚³‚ê‚é‚íII@@’N‚©II
-----------------------------------------------------
- công an:đã đưa các nạn nhân đi hết
chưa ?@ nạn nhânF”íŠQŽÒ@
”íŠQŽÒ‚Í‚à‚¤‚¢‚È‚¢‚©H
- công an:xong hết@
I‚í‚è‚Ü‚µ‚½B
- công an:tức thiệt, mình tới trễ rồi@ tức thiệtFŽc”OGÉ‚µ‚¢@
‚µ‚Ü‚Á‚½I@“¦‚°‚ç‚ꂽAAAB@iHai‚ªƒoƒCƒN‚Å“¦‚°‚éj
................................................................................................................................................
---@Ù”»Š‚Å”»Œˆ‚ðŒ¾‚¢“n‚·@---
-tòa án : Trong vụ án này, Hải là
tên đề xướng, xúi giục, chủ mưu, chính y đã dụ dỗ đưa đẩy các thanh niên trong
nhóm vào con đường nghiện ngập, phạm tội.
vụ ánŽ–Œ@đề xướng’ñ¥‚·‚é@xúi giụcø“®‚·‚é@chủ mưuŽñ–d@dụ dỗ—U˜f‚·‚é@đẩy‰Ÿ‚·@nghiện ngập’†“Å@phạm tộiß‚ð”Æ‚·@yF”Þ
‚±‚ÌŽ–Œ‚ÍAŽñ–dŽÒ‚Å‚ ‚éHai‚ª‹§“I‚ÉŽáŽÒ‚½‚¿‚ð‘gD‚Ɉø‚«“ü‚êA”Æß‚âƒwƒƒCƒ“’†“Å‚Ö‚Ì“¹‚É‘–‚点‚½‚à‚Ì‚Å‚ ‚éBA
Ngoài tội tổ chức sử dụng và mua bán ma
túy, y cũng chính là tên đã tổ chức cho đồng bọn dự định hiếp dâm cô Huỳnh
Giao.@hiếp dâm‹Š‚·‚é@
‘gD“I–ƒ–òŽg—p‚¨‚æ‚Ñ”„”ƒˆÈŠO‚É‚ÍAƒƒ“ƒo[‚ðŽg‚Á‚ÄHuynh Giao‹Š‚³‚¹‚悤‚Æ‚µ‚½Ž–B
Đối với Nguyễn Quang Hải,
cần phải có mức án thích đáng thì mới có tác dụng răn đe và phòng ngừa chung. mức án’ö“x@thích đáng“K“–‚È@tác dụngì—p răn—@‚·EŒP‰ú‚·‚é@ngừa—\–h@phòng ngừa chung‘–¯‚ɑ΂µ‚Ä—\–h‚·‚é
Nguyen Quang Hai‚ðŒµ”±‚Ɉ‚µAL‚Œö‚É“¯—l‚Ì”Æß‚ÌÄ”–hŽ~‚ð‰ú‚ß‚é‚ׂ«‚Å‚ ‚éB
Hai tên Nguyễn Giang và Nguyễn Mạnh là đồng phạm tích cực
và nguy hiểm, đã hiếp dâm chị Phạm Thị Diễm, xúc phạm nghiêm trọng nhân phẩm phụ
nữ, ảnh hưởng rất xấu tới sức khỏe nạn nhân nên cũng phải chịu một mức án
nghiêm khắc.
tích cựcÏ‹É“I nguy hiểmŠëŒ¯@xúc phạmˆá”½‚·‚é nghiêm trọngŒµd‚È nhân phẩm phụ nữ—«‚ÌlŠi@
Nguyễn
Giang‚ÆNguyễn Mạnh‚Ì“ñl‚ÍA‹¤‚Ɉ«ç…‚ÅÏ‹É“I‚Éß‚ð”Æ‚µAPhạm Thị
Diễm‚ð–\s‚µA—«‚ÌlŠi‚ð‚‚¯‚½Ž–‚ÆAŒ’N‚Ƹ_‚Ɉ«‰e‹¿‚ð‹y‚Ú‚µ‚½‚Ì‚ÅAŒµŠi‚Ɉ•ª‚µ‚È‚¯‚ê‚΂Ȃç‚È‚¢BB
Đối với bị cáo Lê Huỳnh Giao, đã tổ chức cho 2 bị cáo
Giang và Mạnh hành hung và hiếp dâm chị Nguyễn Thị Diễm, lẽ ra Lê Huỳnh Giao phải
lãnh mức án nghiêm khắc, tuy nhiên xét thấy bị cáo có nhân thân tốt, tuổi đời
còn nhỏ, nhận thức chưa đầy đủ, bị cáo chỉ yêu cầu 2 tên Nguyễn Giang và Nguyễn
Mạnh đe dọa chị Diễm, nhưng bọn chúng đã phạm tội ngoài ý muốn của Giao.@ xélŽ@‚·‚é@lãnhŽó‚¯Žæ‚é@đe dọa‹º”—‚·‚é hành hung–\s‚·‚é@xét thấylŽ@‚·‚é@nhân thânŒo—ð
Lê Huỳnh Giao‚ÍA“ñl‚Ì”íGiang ‚ÆMạnh‚ÉNguyễn Thị Diễm‚ð–\s‚·‚é‚悤‚Ɉ˗Š‚µ‚½BLê Huỳnh Giao‚ÍŒµd‚ÈŒY”±‚ðŽó‚¯‚È‚¯‚ê‚΂Ȃç‚È‚¢B‚µ‚©‚µ‚È‚ª‚ç”í‚ÌŒo—ð‚Í—Ç‚‚Ü‚¾Žá‚”»’f‚à‚Ü‚¾[•ªo—ˆ‚È‚¢‚ÆŽv‚í‚ê‚éB”í‚ÍNguyễn
Giang‚ÆNguyễn Mạnh‚ÉDiễm‚ð‹º”—‚·‚é‚悤‚Ɉ˗Š‚µ‚½‚ªA‚µ‚©‚µ“ñl‚ÍGiao‚Ìl‚¦ˆÈã‚Ì”Æß‚ð”Æ‚µ‚½B
Ngoài ra, người bị hại cũng là mẹ kế của bị cáo Giao, đã có đơn xin bãi nại,
cho nên xét thấy không cần thiết phải cách ly bị cáo ra khỏi xã hội, đề nghị
tòa xem xét lại.
mẹ kếŒp•ê@bị cáo”í@bãi nại•s‹N‘i@đơn‘—‚èóE\¿‘@người bị
hại ”íŠQŽÒ
‚Ü‚½A”íŠQŽÒ‚ÍGiao‚ÌŒp•ê‚Å‚à‚ ‚è•s‹N‘i’QŠè‘‚ð’ño‚µ‚Ä‚¢‚鎖‚ðŠÓ‚ÝA“–Ù”»Š‚Í”í‚ðŽÐ‰ï‚©‚çŠu—£‚·‚é•K—v‚Í‚È‚¢‚Æl‚¦‚éB
Riêng đối với bị cáo Trần Văn Hưng, qua thẩm vấn tại
phiên tòa, xét thấy bị cáo chỉ vô tình đi theo xe của Nguyễn Đức Trung khi tên
Trung giật điện thoại di động của ông Long, chứ Hưng không có ý định cướp giật.
Vì vậy đại diện Viện Kiểm Sát Nhân Dân Thành Phố Hồ Chí Minh, tôi xin rút quyết
định truy tố đối với bị cáo Trấn Văn Hưng.
thẩm vấnR–â‚·‚é tại
phiên tòaÙ”»Š‚Å@giật’D‚¤@rútŽæ‚è–ß‚· quyết địnhŒˆ’è@truy tố‘i’Ç‚·‚é@vô tình”ñîE‚¤‚Á‚©‚è‚Æ
•Ê‚ÉA”íTrần Văn Hưng‚ɑ΂µ‚Ä‚ÍAÙ”»Š‚ÅR–â‚ð’Ê‚¶‚ÄANguyễn Đức
Trung‚ªLongŽ‚ÌŒg‘Ñ“d˜b‚ð—ª’D‚µ‚½ÛA”í‚͉I舂ɂàTrung‚̃oƒCƒN‚Éæ‚Á‚½‚ɉ߂¬‚¸A—ª’D‚̈ӎv‚Í‚È‚©‚Á‚½‚Æl‚¦‚ç‚ê‚éBHCMl–¯ŒŸŽ@‰@‚ð‘ã•\‚µ‚ÄAHung‚ɑ΂µ‚Ä‘i’ÇŒˆ’è‚ðŽæ‚肳‚°‚éB
Thưa quý tòa, rất tiếc tên cầm đầu trong bọn chúng là
Nguyễn Quang Hải, kẻ chủ mưu trong toàn bộ vụ án này đã trốn thoát, hiện nay lực
lượng công an đã phát lệnh truy nã trên toàn quốc
kẻ chủ mưuŽå”ÆŠi@toàn bộ‘S•”@trốn thoát’E‘–‚·‚é@lực lượng¨—Í@phát lệnh”—ß‚·‚é truy nãŽw–¼Žè”z trên toàn quốc‘S‘‚Å
Ù”»Š¯‚ÌŠF—lA‚±‚ÌŽ–Œ‚ÌŽñ–dŽÒ‚Å‚ ‚éHai‚ÍŽc”O‚È‚ª‚瓦–S’†‚Å‚ ‚è‚Ü‚·‚ªAŒ»ÝŒxŽ@‚Ì‘S¨—Í‚ðˆÈ‚Á‚ĕ߂炦‚é‚ׂ«‘S‘‚ÉŽw–¼Žè”z’†‚Å‚ ‚è‚Ü‚·B
đề xướngF’ñ¥‚·‚é chủ mưuFŽå–ddụ dỗ@ yF”Þ @thanh
niênF”N@dụ dỗF—U˜f‚·‚é@ con đường
nghiện ngập–ƒ–ò‚𒆓ł·‚邱‚Æ@ phạm tội@ß‚ð”Æ‚·@tổ chứcF‘gD‚·‚é @đồng bọnF‹¤–dŽÒ@ dự địnhF—\’è@@hiếp dâm‹Š@mức ánFŒY”±@ thích đáng“KØ@ răn đeFŒP‰ú‚·‚éG‰ú‚ß‚éG’‰‚·‚é@ phòng
ngừaF–hŽ~‚·‚éG—\–h‚·‚é@đồng phạmF‹¤–d@@tích cựcFÏ‹É@@nguy hiểmFŠëŒ¯@@xúc phạmFˆá”Æ‚·‚é@nghiêm
trọngFŒµd‚È@@nhân phẩmFl•i@@ảnh hưởngF‰e‹¿@nghiêm khắcFŒµ‚µ‚¢@bị cáoF”í@@hành hungF–\s‚·‚é@nhân
thânF—š—ð@@nhận thứcF”FŽ¯‚·‚éG—‰ð‚·‚é@@đe dọaFˆÐŠd‚·‚éA‹º”—‚·‚é